1.
Bạch Trì cùng Triệu Trinh đưa Lisbon loạng choạng bước đi, Triệu Trinh nhìn Lisbon được thỏa mãn no nê, liền cười: "Đại ca Bạch gia tốt bụng quá."
"Ừ." Bạch Trì gật đầu, "Anh có sao không? Có mệt không? Hay gọi xe nhé?"
Triệu Trinh cười: "Tài xế nào chịu chở Lisbon?" Vừa nói vừa cầm lấy tay Bạch Trì.
Trời đã tối muộn, nhưng trên phố vẫn có người qua lại, vốn dĩ mang một con sư tử đi dạo đã đủ làm người ta để mắt tới, lại còn là hai thằng con trai nắm tay đi nghênh ngang...
Bạch Trì bắt gặp ánh mắt khác thường của người đi đường, muốn rút tay lại, nhưng bàn tay đã bị Triệu Trinh nắm thật chặt. Thấy Bạch Trì ra sức rút tay về, Triệu Trinh bèn nói: "Dắt tay mà cũng không cho nữa sao?"
"Nhiều người..." Bạch Trì lí nhí.
"Nhiều người thì sao?" Triệu Trinh trợn mắt, "Chúng ta yêu nhau đâu phạm pháp."
Gương mặt Bạch Trì thoáng hồng lên, "Nhưng... Cũng đâu cần để cả thế giới biết?"
"Anh muốn để cả thế giới biết." Triệu Trinh nhướn mi. Thấy sắc mặt anh có vẻ cũng hồng lên, Bạch Trì thầm nhủ... Có phải say rồi không?
Đang nghĩ, đột nhiên Triệu Trinh kéo cậu lại vào lòng, cả người Bạch Trì cứng đờ, không dám phản ứng. Triệu Trinh cúi đầu, nhẹ nhàng nâng cằm cậu và đặt nụ hôn.
Cuối con đường, có hai người bối rối đứng dưới ánh đèn... Triệu Trinh nương theo thứ cảm giác ngà ngà ấy hôn Bạch Trì. Tiểu Bạch Trì đương nhiên biết thừa Triệu Trinh đâu say. Cậu quan tâm tới sức khỏe của anh mà, cho nên chỉ cho anh uống có mấy chén... Cảm nhận được sự kiên nhẫn của anh, và cả sự thăm dò, Bạch Trì không nỡ đẩy Triệu Trinh. Cậu tự an ủi, Triệu Trinh đang bị thương, nghe theo anh ấy một chút mà bờ môi hé mở... Nhận được sự cổ vũ, ai đó liền ôm siết lấy Bạch Trì, nụ hôn càng thêm sâu lắng...
Tỉnh tỉnh mê mê, Bạch Trì chỉ có thể phó mặc theo Triệu Trinh, ôm lấy cổ anh và hôn... Mê đắm cạn không khí.
Lisbon ngồi bên cạnh, hai cậu chủ vẫn mải hôn nhau, nó đành nằm xuống nghỉ ngơi chốc lát. Thịt bò... ngon quá.
2.
Bạch Ngọc Đường xoay sang thấy Triển Chiêu đang ngây người nhìn chằm chằm vào vết sưng trên chân Bạch Trì.
"Miêu Nhi, làm sao vậy?" Bạch Ngọc Đường hỏi.
Triển Chiêu nghiêng đầu, "Hồi nãy mọi người có nghe thấy cái tên kia kêu lên một tiếng... Sau đó còn loáng thoáng một thứ tạp âm ong ong?"
Bạch Ngọc Đường gật đầu, liền bấm nút nghe lại... Mọi người nghe xong cũng đều phát hiện thanh âm kỳ quái đó.
Triển Chiêu nhìn vết sưng trên chân Bạch Trì, lẩm bẩm, "Là tôi đa nghi chăng? Bọn chúng muốn tìm Triệu Tước..."
"Bọn chúng có thể đi tìm Triệu Trinh!" Bạch Trì đứng bật dậy, "Vậy..."
"Đội trưởng, tra được rồi, địa điểm tại khu biệt thự đường Hoa Viên." Tưởng Bình thốt lên, "Ở một bốt điện thoại công cộng."