Kiriko đã nói rằng việc này sẽ rất đau. "Nó sẽ tồn tại mãi mãi đấy, Gou. Làm ơn hãy suy nghĩ thật kĩ càng, trước khi quyết định mọi thứ", cô ấy đã nói như thế. Kiriko quan tâm anh rất nhiều trong những năm vừa qua, cả trước và nhất là sau khi chuyện đó xảy ra. Nó không xấu, nhưng điều đó làm Gou cảm thấy phiền muộn. Mọi người đều đã biết về những cảm xúc anh dành cho Chase; và nếu họ đã không biết, thì anh sẽ để họ biết ngay lúc này.
Trong khoảnh khắc mà khẩu súng xăm nhắm ngay lên vùng da nơi trái tim vẫn đang đập, Gou đã quên cả hô hấp. Quên việc phải thở, quên cả việc hô hấp là như thế nào. Sẽ không thể quay lại. Cũng không có cơ hội để thay đổi lần nữa. Người nghệ sĩ xăm hình đặt khẩu súng xăm lên da, bắt đầu vẽ những nét đầu tiên. Nó hơi đau, và cơ thể của Gou run lên một chút. Như thế này vẫn chưa là gì cả, Gou tự nhắc chính mình. Chưa là gì so với nỗi đau của ngày hôm đó. Nỗi đau không có cậu ấy ở bên.
Hình xăm hoàn thành chỉ trong vòng chưa đến 30 phút. Ba vòng tròn đơn giản tạo thành những con số, 000, ngay trên trái tim của Gou. Như thế này, ở đây, và cậu ấy sẽ không thể biến mất lần nữa. Cậu ấy sẽ ở đó mãi mãi, dù cho thí nghiệm của Gou có thành công hay không.
Chúa ơi, Gou đã yêu cậu ấy. Yêu vô cùng, yêu đến tuyệt vọng, yêu một cách cuồng nhiệt. Chase.
.
.
.
"Cậu muốn thêm đường không?"
Chase hỏi, đưa Gou trở lại thực tế từ dòng suy nghĩ của chính anh. "Ừ, cảm ơn nhé, Chase. Tôi luôn cho đường vào café mà. Thật may là nee-chan không có ở đây, nếu không cô ấy sẽ nói tôi vẫn giống như một đứa trẻ mất". Gou nở một nụ cười nửa vời, bước xuống chiếc ghế của mình và cố gắng tìm lọ đường giúp Chase trong đống lộn xộn trên bếp.
Giọng của cậu ấy khác hơn những gì Gou nhớ được trong những giấc mơ của anh. Vẫn đều đều, lạnh lùng, nhưng chân thực hơn, và cậu ấy vẫn sống. Những cơn ác mộng Gou bắt đầu trở nên tốt hơn từ tuần trước. Date đã từng nói chúng sẽ biến mất trước cả khi anh kịp nhận ra. Thế nhưng Gou biết đó chỉ là lời nói dối để giúp anh cảm thấy tốt hơn mà thôi. Lời nói dối trong những ngày anh và Eiji đi du lịch cùng nhau trên khắp đất nước Mỹ, cố gắng tìm lại những gì mà họ đã đánh mất, và để lại nỗi tuyệt vọng cho cả hai đến như vậy.
Thí nghiệm của họ đã thành công, nhưng Gou là kẻ may mắn hơn. Đó là tất cả những gì Date nói. Ngày hôm đó, trong căn phòng thí nghiệm ở miền Nam của California, Chase đã trở lại, trong cái ôm siết chặt hơn bao giờ hết của Gou. Cả hai ngồi trên sàn nhà lạnh ngắt, nhưng điều đó chẳng thể ảnh hưởng đến sự hạnh phúc tột cùng của anh, cho đến khi ánh mắt Gou bắt gặp bóng lưng cô đơn của Eiji.
Gou là kẻ may mắn, nhưng Eiji thì không. Anh ta không thể đưa người kia của anh ta trở về. Ankh là một Greed, và thí nghiệm của họ chỉ có thể đưa Chase trở lại mà thôi. Hồi sinh một Greed là điều vượt quá khả năng hiện tại. Đó là sự lựa chọn của Chúa,và Gou không thể làm gì khác ngoài việc cảm thấy hạnh phúc xây trên nỗi đau của Eiji mà thôi.

BẠN ĐANG ĐỌC
[Transfic] [Kamen Rider Drive] Imprints
FanficSummary: Không như hình xăm, những nụ hôn không để lại minh chứng hữu hình. Chúng lưu lại những dấu ấn khác, không thể nhìn thấy, nhưng cũng chẳng thể xoá mờ. Author: takahoe Translator: Đá Quý Đen Tối (enTiQu)