[SoRi] Unchained Melody
08/09/2014 2:33 chiều t7
Tittle : Unchained Melody
Author: Sâu Cưng T-Ara
Pairing: Qri , Soyeon
Dis:họ thuộc về nhau. Ko có thuộc về au .
Thể loại: HE , nhẹ nhàng, fanfiction.
Length:oneshot-not end
Note : được chuyển thể từ một tác phẩm, một bài hát cùng tên, kể là đêm thứ 7 xem Sao Mai Điểm Hẹn , thấy chị Thanh Huyền hát hay quá lên mạng tìm và viết ra .
Sum :
Phải, tất cả rồi sẽ qua thôi… Với Qri, với Soyeon, với mọi nỗi đau đớn hay tuyệt vọng… Tất cả, rồi sẽ qua thôi…
***
Qri mở tung cửa sổ. Những cơn gió lạnh mang theo từng cánh tuyết chấp chới sa vào lòng bàn tay. London ít khi có tuyết. Cô xòe năm đầu ngón tay đang dần quen với cái lạnh ra, đuổi theo làn tuyết đang cùng gió nhảy múa. Cái máy nghe nhạc tậu về từ một tiệm đồ cũ xoay tròn, xoay tròn. Unchained melody dìu dặt hòa cùng vũ điệu hoa tuyết ngoài trời:
“Oh, my love, my darling,
I’ve hungered for your touch a long,
lonely time. Time goes by so slowly
and time can do so much.
Are you still mine?”
Khóe môi Qri tự động nhếch lên thành một nụ cười buồn. Lòng bàn tay lạnh cóng ngập những bông tuyết trắng. Từ khung cửa sổ đối diện, một chiếc máy bay giấy loạng choạng bay đến, xuyên qua màn tuyết, rơi xuống dưới chân cô.
“Unchained melody lúc nửa đêm? Vặn to lên chút xíu, em cũng muốn nghe”
Qri ngước mắt khỏi tờ giấy, mỉm cười với cô gái mặc bộ đồ ngủ màu xanh biển, đang xõa mái tóc đen dài ngang eo ướt sũng ra để sấy khô ở khung cửa sổ đối diện. Soyeon cũng mỉm cười nhìn lại cô, đôi mắt to ánh lên một nụ cười.
Chiếc máy bay lại lao trở về điểm xuất phát.
“Chúng ta sẽ bị kiện đấy”
“No problem!”
“Không là không mà. Để mai đi. Mai em chỉ cần về sớm hơn hôm nay một tiếng là được”
“Ngay bây giờ đi mà. Please!!!”
Chiếc máy bay giấy cứ lao qua lao lại…
Tuyết vẫn bay chấp chới giữa hai khung cửa…
Unchained melody vẫn da diết đầy ám ảnh…
” … I need your love.
I need your love.
God speeds your love to me…”_________________________________
Soyeon học quản trị kinh doanh – ngành học chẳng phải quá nặng nhọc nhưng cũng không phải thuộc dạng nhẹ nhàng thảnh thơi. Ban ngày đi học, đi làm thêm, tối lại lang thang cùng ban nhạc đường phố của mình, với cây guitar trên vai và giọng hát mộc là lạ, lê la hết tụ điểm này đến tụ điểm khác. Vì lẽ đó, chẳng mấy khi Soyeon có mặt ở nhà trước nửa đêm.
BẠN ĐANG ĐỌC
V-Queen's viết về RiSoRam
General FictionLấy từ fb nhé nên các bạn đừng phàn nàn ~~~ Add fb mình đy: theo link nhé facebook.com/tomm.hihi