kết

439 29 7
                                    

-Vợ ơi..em tỉnh lại đi anh biết sai rồi mà vợ

[...]

-Vợ ơi

[...]

-Trả lời anh đi đừng giận anh nữa

[...]

-Vợ ơi anh có mua bánh bao thịt vợ thích ăn này

[...]

-Vợ ơi

[...]

-Vợ

[...]

-Về bên anh đi..anh biết sai rồi mà huhu

Ôm lấy ngôi mộ đã xanh cỏ, miệng anh không ngừng gọi cô tay nhẹ nhàng lau đi những hạt bụi dính trên tấm ảnh người con gái đang mỉm cười rạng rỡ nhưng đáng tiếc cô sẽ không về nữa sẽ không bao giờ về nữa

do anh tại anh đã đối xử không đúng với cô là do an

hôm chặt bia mộ anh khóc toáng lên như đứa trẻ. Bà Phương thấy anh như vậy vội chạy đến ôm lấy anh giọng nói già nua nghẹn ngào

-Thiếu gia về thôi tối rồi

-Không về! không về muốn ở với vợ thôi..không về_Anh lắc đầu hất bà ra ôm chặt cứng bia mộ

-Thiếu gia ngoan... Tiểu thư ngủ rồi không thích bị làm phiền cậu về với bà mai tiểu thư dậy bà đưa cậu ra chơi với tiểu thư

-Thật..thật không

Bà nhìn anh gật đầu những giọt nước mắt không kìm nén được trào khỏi hốc mắt, anh đưa tay lau nước mắt cho bà

-Đừng khóc... đừng khóc

-Ừ..bà không khóc nữa thiếu gia về với bà nào

-Về thôi..về mai ra ra chơi với vợ

Nhìn bóng cậu chạy lon ton về nhà mà lòng bà đau thắt. Sau cái chết của tiểu thư cậu khôi phục trí nhớ liền căm thù bản thân đã gây ra cái chết cho cô

Sau khi an táng cô cậu sai người hành hạ ả kẻ đứng sau mọi chuyện. Những nỗi đau, sự tự trách của cậu khiến cậu chìm trong men rượu rồi tai nạn trong khi láy xe, tâm trí trở nên ngờ nghệch nhưng nỗi tự trách không thể phai..ngày ngày ra mộ cô, ngày ngày xin lỗi nhưng đáp lại chỉ có nụ cười rạng rỡ trên bia mộ, bà quay lại nhìn cô nở nụ cười

-Tiểu thư cô phải yên nghỉ nhé.. thiếu gia không sao cô đừng lo có bà già này chăm sóc thiếu gia rồi...Tiểu thư à!... cô... về với thiếu gia có được không? thiếu gia nhớ cô... Thiếu gia yêu cô,  cậu ấy nhớ cô lắm nói rồi bà xoay người rời đi. Phía xa nơi gốc cây to lớn một hình ảnh nhỏ nhìn theo bóng dáng hai người từng giọt nước mắt chảy xuống nhưng bất lực chỉ có thể đứng nhìn từ xa

-Bà Phương...chồng...chồng ơi...vợ về rồi

(hoàn)

Vợ NgốcNơi câu chuyện tồn tại. Hãy khám phá bây giờ