Tiếng chuông nghe lạ quá. Tôi tự nhủ trong giấc ngủ chập chờn. Dậy thôi nhỉ. Nhưng tôi còn buồn ngủ lắm. Đêm qua miệt mài vẽ tranh khi ngã lưng xuống giường trời đã tờ mờ sáng
-Taki... Taki!
Lần này lạo đến ai đó réo gọi. Giọng con gái
-Con gái ư?
-Taki. Taki!
Tiếng gọi khẩn thiết như sắp khóc. Tiếng gọi cô đơn, run rẩy tựa ánh nhấp nháy của vì sao xa
-Cậu không nhận ra tớ à?
Cô hỏi tôi giọng chất chứa bất an. Nhưng tôi không biết cô là ai cả
Đột nhiên tàu dừng cửa mở. À phải tôi đang trên tàu điện. Khi nhận thức điều đó tôi cũng nhận thức luôn sự hiên diện của mọi người xung quanh ních đầy cả toa. Ngay trước mắt tôi là một cặp mắt tròn xoe của một cô gái. Cô đăm đăm nhìn tôi. Cô gái đang mặc đồng phục ấy đang bị dòng người xuống tàu từ từ cuốn ra xa xôi
-Tên tớ là Mitsuha
Cô kêu lên. Tháo sợi dây buộc tóc rồi đưa tới. Tôi không kịp suy nghĩ chỉ vội đưa tay lên . Màu câm nồng ấm như tia nắng chíu rọi vào toa tàu tối mờ. Tôi nhoài người qua đám đông chụp lấy màu sắc ấy
Đến đây tôi bừng tỉnh
Dư âm giọng nói của cô vẫn còn lẩn quẩn bên tai
...Tên là Mitsuha..
Tên chưa từng nghe, người chưa từng gặp. Dáng điệu vô cùng khẩn thiết. Đôi mắt ầng ậng chực trào lệ, bộ đồngphục không hiểu ở trường nào. Vẻ mặt rất đổi nghiêm trọng như thể đang nắm trong tay vận mệnh của toàn vũ trụ
Nhưng đó chỉ là giấc mơ thôi chả có ý nghĩa gì. Đường nét khuôn mặt cô gái đã phai nhoà trong trí nhớ tôi. Dư âm bên tai giờ cũng tan biến
Dù vậy...
Dù vậy tôi vẫn thấy lòng bồn chồn khó tả. Lòng ngực nặng một cách kì lạ. Toàn thân đẫm mồ hôi. Tôi vội hít một hơi thật sâu
Hắt xì!
........
Cắt tại đây nha.... Chờ chấp tiếp theo nha... Vote nha mn
![](https://img.wattpad.com/cover/174106958-288-k923408.jpg)
BẠN ĐANG ĐỌC
YOUR NAME
Teen FictionTRUYỆN NÀY MÌNH THẤY HAY NÊN CHỈ VIẾT LẠI TÁC GIẢ CỦA CUỐN TIỂU THUYẾT NÀY LÀ Shinkai Makoto... Mk thấy hay nên viết lên up cho mấy thím đọc Văn án: -Mistuha là một nữ sinh trung học sống ở vùng quê hẻo lánh.Một ngày nọ cô mơ thấy mình ở Tokyo tron...