PHẦN I : Cũng chỉ là giao hàng thôi Ten.

2.2K 113 0
                                    

Gần đây cậu bạn gốc thái Chittaphon Leechaiyapornkul aka Ten chuyển lên sống ở Seoul được vài năm có tâm trạng rất vui vẻ. Có lẽ là vì sau khi bỏ ra món tiền nhỏ 5.000 won để mua thông tin từ thằng bạn thân cùng phòng Doyoung - thổ địa của thành phố, hiện tại cậu Ten đã có một công việc làm thêm hết sức là tử tế.

Ten xin vào làm khá là dễ dàng, thực chất là do lý lịch của cậu quá sạch sẽ, chưa từng dính qua tiền án tiền sự gì, hơn nữa, nơi đó lại đang cần người gấp. Lúc cậu run run đưa bộ hồ sơ đã mềm nhũn vì mồ hôi cho bác chủ quán Taeil, bác cũng chỉ liếc qua lấy lệ, rồi cười tới rung cả cái cổ ú mỡ :

- Cháu được nhận. Bắt đầu làm việc từ mai nhé.

Công việc của cậu cũng đơn giản thôi. Làm nhân viên giao hàng cho quán pizza gia đình. Có thể cưỡi xe dong ruổi khắp các ngóc ngách phố phường như đi chơi mà vẫn được nhận tiền lương đều đều hàng tháng, theo Ten thì không còn gì lý thú hơn. Điều duy nhất khiến nó trở nên giống "công việc" là ở vấn đề giờ giấc.

Quán của bác Taeil là nơi làm pizza ngon nhất nhì Seoul, hiển nhiên khách khứa rất đông. Số lượng đơn hàng giao tận nhà thì hôm nào cũng nhiều vô kể. Mà bác Taeil lại nghĩ ra tuyệt chiêu câu khách rất đỉnh: "Nếu sau 45 phút không giao pizza tới tận nhà thì sẽ miễn phí".
Khẩu hiệu này của quán được quảng cáo rất rầm rộ trên mạng và đem lại hiệu quả không ít , nhà nhà người người thi nhau mà đặt hàng.

Cũng chính vì vậy mà ngày nào Ten cũng cong mông chạy đi giao hàng, thời gian thở còn chẳng có nói gì đến ngắm phố xá . Tuy thế, theo cậu, đây vẫn là công việc tuyệt vời nhất có thể kiếm được ở độ tuổi đi học chưa có bằng cũng chả có cấp này. Tất nhiên, cậu chỉ giữ được cái suy nghĩ cao cả đẹp đẽ ấy cho tới khi sự việc đó xảy ra.

Hôm ấy, sau khi hết ca làm tối, Ten đẩy cửa bước vào quán, dự tính mang chìa khóa xe giao hàng treo về chỗ quy định thì bác Taeil từ đâu lại xuất hiện, nắm chặt lấy cổ tay cậu:

- Đừng cất vội, cháu còn một chuyến nữa.

Ten khá ngạc nhiên, nhướn mày một cách khó hiểu nhìn bác chủ quán :

- Ca của cháu đã hết, mà không phải quán cũng tới giờ đóng cửa rồi sao bác?

Bác Taeil gãi đầu, ái ngại cười nhìn cậu:

- Ôi, bác biết sẽ rất phiền cháu Thực ra quán cũng có mỗi hai nhân viên. Chuyến giao hàng cuối cùng này lại rất rất quan trọng, gần ca của cháu nên tiện thể Ten gắng làm nốt giúp bác nhé! Chắc chắn sẽ có tiền thưởng vào cuối tháng mà!

| EDIT - HOÀN • JOHNTEN VER | ANH CHỜ EM..LÂU RỒINơi câu chuyện tồn tại. Hãy khám phá bây giờ