Chap11:Chap không tên

125 16 1
                                    

[Tít...tít...tít]

-Ưm_Sakura từ từ mở mắt ra

-Sakura cậu tỉnh rồi_nói rồi Tomoyo ôm chầm lấy Sakura

-Huee...Tomoyo à_cô tỏ mặt nhăn nhó nói

-Á,mk xin lỗi_cô gãi đầu

-Uk..mk ko sao đâu_cô nói lại

-Mấy ngày nay cậu bị hôn mê làm cho tụi mk lo quá chừng nhất là..._Tomoyo chưa kịp nói thì Sakura nhảy vào

-Nhất là ai?_cô tò mò hỏi

-À..ko..ko có gì?_cô xua tay

Hừ..._cô phóng ánh mắt nghi ngờ sang Tomoyo làm cho cô rùng mk

-Sakura,em tỉnh dậy rồi àh_anh Toya đi tới hỏi

-Uk_cô gật đầu

-Em thấy khỏe hơn chưa?_anh hỏi quan tâm

-Ukm..em khỏe hơn rồi_cô nói rồi mỉm cười

-Uk.Zậy thì tốt!_anh nói

-Sắn tiện anh báo cho em một tin vui luôn nè

-Tin gì vậy anh?_cô nói khuôn mặt hiếu kỳ

-Ba mẹ vừa mới gọi điện cho anh nói là vài ngày nữa sẽ về_anh nói

-Anh nói thật chứ?_cô hỏi lại

-Tất nhiên rồi_anh mỉm cười

-Zậy thì tốt quá_cô nói rồi cười,một nụ cười hiếm thấy ở cô

[Đúng lúc đó đám Syaoran cũng vừa bước vào thì thấy cô đang cười làm cho cả đám đứng chết chân tại chỗ]

-Sakura,cậu ấy vừa cười đó sao_Eriol nói ko tin vào mắt mk

[Lúc này mọi người vào thì nụ cười trên môi cô vụt tắt thay vào một khuôn mặt lạnh lùng]

-Sakura àh.Cậu thấy đỡ hơn chưa_Melling nói rồi đặt giỏ trái cây xuống bàn

-Uk,mk ko sao,cám ơn cậu đã hỏi thăm_cô trả lời

-Sao cậu cách sáo quá zậy,tụi mk là bạn mà_nói rồi Melling cười tươi

-Mà công nhận lúc đó cậu liều thiệt?_Eriol nói và lập tức nhận ngay mấy cái nhìn sát khí từ Tomoyo và Syaoran

-Eriol à!.Nếu như cậu ko có gì để làm thì đi gọt trái cây dùm>_Tomoyo tỏa ra sát khí làm cho Eriol sợ xanh mặt

-Đi thì đi làm gì dữ.Này Syaoran mày đi ko?_cậu quay sang hỏi anh

-Ko,mày đi một mk đi_anh nói lạnh giọng

-Hơizz..ai cũng bỏ tao...huhuhu..._cậu vừa nói vừa đi

[Nãy giờ Syaoran ko nói gì chỉ im lặng ngắm nhìn Sakura đang nói chuyện với mọi người rồi bất giác cười mãn nguyện](t/g: tui ghen tỵ quá)

-------------------------------------------------------------------------------------------------------------------

[Cuối cùng sau hai ngày ở bệnh viện thì cô cũng đc về nhà)

-Chào mừng tiểu thơ đã về_người hầu xếp thành hàng dọc cuối đầu lễ phép chào cô

-Chào mọi người_cô chào lại rồi vào phòng

[Bước vào căn phòng của mk thì cô liền nằm dài trên chiếc giường thân yêu của mk mà nghỉ ngơi nhưng chưa gì điện thoại lại reo lên]

-Alo_cô nói giọng uể oải

-Sakura hả.Nghe nói cậu vừa về nhà đúng ko?_Melling nói giọng nhanh nhảu

-Uk,mk vừa mới về,có chuyện gì ko?_cô hỏi lại

-À.Tụi mk định tổ chức một buổi dã ngoại 2 ngày í mà!_Melling cười nói

-Vậy hả,mk ko đi đâu_cô trả lời

-Sao cơ,cậu mà ko đi thì mk buồn lắm!_Melling nói giọng mếu máo

-Vậy thì để mk suy nghĩ nha_cô nói

-Đc,bye cậu nha_Nói rồi Melling cúp máy

-Hơizz..vừa mới thoát xong mà giờ còn đi đi nữa chắc chết_nói rồi cô chìm vào giấc ngủ

-------------------------------------------------------------------------------------------------------------

-Sao.Melling cậu ấy có đi ko?_Tomoyo hỏi

-Ko,cậu ấy ko chịu đi_Melling lắc đầu

-Hả,nếu đi chơi mà ko có cậu ấy chắc sẽ buồn lắm_Tomoyo nói giọng buồn rầu

-Nhưng ko sao,bởi vì em đây mà đã ra tay thì chắc chắn là thành công rồi_cô vỗ ngực

-Vậy ruốt cuộc là cô ấy có đi ko?_Syaoran hỏi

-Chị ấy nói để suy nghĩ_sau câu nói của cô làm mọi người té lăn ra

---------------------------------------------------------------------------------------------------------------------

End Chap 11

[Sak/Sya/Shortfic]Sweet loveNơi câu chuyện tồn tại. Hãy khám phá bây giờ