#7, Min Sora

114 22 5
                                    

Có vẻ trong thâm tâm mỗi con người, vẫn luôn tồn tại 2 chữ 'ích kỉ'

-Anh với tôi vốn không hề quen biết. Tôi chỉ toàn mang đến rắc rối thêm cho anh. Vậy sao anh lại cố gắng cứu tôi đến cùng? Thương hại ư? Nếu là thế thì tôi không cần...

Vì tôi rất sợ cái thứ gọi là thương hại..

Giơ tay định đỡ lấy người con gái mỏng manh kia, Kim Namjoon khựng lại giữa không trung. Ngạc nhiên. Phải, là ngạc nhiên. Bởi ẩn sau vẻ ngoài yếu ớt đó là một con người mạnh mẽ.

Lặng người trước câu hỏi của Ami, Namjoon bắt đầu suy nghĩ câu trả lời. Và trong đầu hiện tại chỉ là một khoảng trống. Phải rồi, ngay từ đầu anh cũng không biết tại sao mình lại ra mặt để cứu lấy người con gái đang bị Kim Uri bắt nạt nữa.

cô ấy trông cực kỳ tiều tụy ư? Không phải. Vốn dĩ trên đường đời, những người xác xơ hơn Lee Ami là không thiếu.

Vì cô ấy đang bị Kim Uri bắt nạt ư? Không phải. Vì anh vốn chẳng muốn đụng vào cái đứa con gái dối trá ấy.

Vì... Hoàn cảnh của cô ấy rất giống với người anh trai của anh sao?

Nghĩ đến đây, khóe môi Namjoon mấp máy tựa muốn nói điều gì. Nhưng rồi đến cuối vẫn chỉ là một khoảng yên ắng. Tiếng mưa đập vào trần nhà kèm theo tiếng gió rít vọng vào khiến con tim Ami chợt đông lại.

Anh ấy không thể trả lời cũng đơn giản thôi. Vì mình đã đoán đúng.

Kim Namjoon là đang thương hại cho Lee Ami...

-Kim Namjoon. Từ đầu đến cuối rất cảm ơn anh. Nhưng tôi không thể nhận thêm sự thương hại này nữa.- Ami từ từ đứng dậy, giơ bàn tay gầy guộc đến nổi gân xanh ra nắm lấy tay Namjoon rồi buông ra chỉ trong một khắc. Hành động nhanh lẹ ấy của Ami khiến anh Namjoon hơi ngơ ngác. Nhưng rồi anh chỉ cười nhẹ trước con người kiên cường kia. Cô ấy bắt tay thay lời cảm ơn mà thôi.

-Này. Rốt cuộc mày có chịu rời khỏi đây không? Cút.- Min Sora có vẻ như đã mất hết kiên nhẫn. Bà gằn giọng quát lớn. Tiếng quát tháo ấy khiến Ami giật nảy người, không may mất đà mà ngã nhào xuống đất. Nhìn thấy thế, Namjoon chợt thấy không yên lòng. Bởi mới 1 phút trước người con gái ấy cố tỏ ra kiên cường bao nhiêu, bây giờ lại như chiếc lá úa trong gió. Yếu đuối quá.

Nhưng... biết nói sao đây? Khi mà chính cô gái này là người từ chối nhận sự giúp đỡ của anh. Cứ ngỡ rằng khi thấy anh đến cứu, Ami sẽ chạy ngay đến bên mình mà núp sau lưng. Lúc ấy thật dễ bảo vệ cô biết bao.

À. Nếu như vậy thì Lee Ami sẽ chẳng khác lũ con gái ngòai kia là mấy.

Chỉ vì sự kiên cường đến ngu ngốc kia, mới khiến Ami sống sót đến hôm nay. Và cũng chính nó mới khiến Ami trở thành con người của ngày hôm nay.

Namjoon từ từ đứng thẳng người dậy, bước từng bước ra phía cửa. Ami thấy anh cuối cùng cũng chịu đi thì thở phào, còn Min Sora thì nhếch miệng nhìn theo bóng lưng Namjoon, cái đinh cản cuối cùng cũng chịu nhận ra vị trí của mình. Nhưng nụ cười ấy sớm vụt tắt khi Namjoon dừng lại, ngay trước cửa phòng.

\Hoàn\ Mom, I'm a girlNơi câu chuyện tồn tại. Hãy khám phá bây giờ