Một buổi chiều, ông Danglars tiếp Andrea Cavalcanti đến thăm. Sau mười phút trò chuyện Andrea mời hắn riêng ra một chỗ và ngỏ lời cầu hôn cô Danglars.
Danglars nghe hết sức chăm chú; đã tới hai hay ba ngày nay hắn đợi tin này.
- Hơn nữa, thưa ông, tôi có mang theo lá thư trong đó cha tôi cam kết cho tôi số vốn là hai triệu, nghĩa là một trăm năm mươi ngàn livrơ lợi tức tính từ hôm cưới. ông xem, sự việc sẽ trở nên tốt đẹp nhất, nếu giả định rằng lời cầu hôn của tôi không bị bà nam tước Danglars và cô Eugénie khước từ.
Danglars cảm thấy choáng ngợp mừng vui như người ta thường cảm thấy lúc sắp chết đuối lại gặp đất vững chắc dưới chân thay cho khoảng trống mình sắp chìm nghỉm vào đó.
- Như vậy thì, thưa ông, Andrea vừa nói vừa rất mực cung kính chào ông chủ ngân hàng, tôi có thể hy vọng...
- Anh Andrea, Danglars nói, hãy hy vọng đi, và hãy tin rằng nếu không có trở ngại gì về phía anh ngăn cản việc này tiến triển thì nó đã được quyết định.
Andrea cáo biệt ông chủ ngân hàng và ra xe.
Đúng lúc hắn sắp sửa đặt chiếc ủng bóng lộn của mình lên bậc xe thì một bàn tay đặt lên vai hắn.
Andrea rùng mình và lùi lại thật nhanh.
Người đàn ông bịt đầu bằng một chiếc khăn kẻ ô để lọt mớ tóc xam xám lấm láp.
- Ông muốn gì ở tôi? Hắn nói.
- Bây giờ mày chẳng thèm chào hỏi bạn bè hả thằng cu Benedetto? Tao, bạn chung xiềng cũ của mày ở nhà lao khổ sai Toulon? Người đàn ông nói.
Đó là Caderousse: hắn bị tù vì đã giết người buôn đồ nữ trang mà hắn gạ bán viên kim cương của tu sĩ Busoni, tức Monte Cristo.
- Ái chà! Mày! Tại sao mày đến quấy rối sự yên bình của tao?
- Vì thích gặp lại bạn cũ! Tao ở phố Ménil-montant.
Ngày mai đến gặp tao. Tạm biệt, Benedetto!.Và hắn phóng vào một phố nhỏ rồi mất hút trong đó. Ngày hôm sau, Andrea đến gõ cửa căn hộ của Caderousse, thoáng chút tò mò và lo lắng mơ hồ.
- A! Mày đến đấy à, Caderousse vừa nói vừa rút then cửa.
- Mày muốn gì tao?
- Có vẻ sự việc xoay chuyển tốt cho mày nhỉ thằng cu Benedetto? Caderousse nói với cặp mắt long lanh thèm muốn. Mày đi lại với xã hội thượng lưu Paris, mày sắp cưới con gái Danglars.
Nhưng, vừa nói thêm hắn vừa mỉm cười hiểm độc, không được phụ bạc các bạn cũ, hiểu chưa.
- Mày biết thừa, Andrea trả lời, tao không giàu có gì, và nếu không có người bảo trợ, bá tước Monte Cristo...
- Ôi người bảo trợ quý giá! Caderousse nói, mỗi tháng nó cho mày bao nhiêu?
- Năm nghìn frăng, Andrea nói.
- Nói đi, Andrea, cúi mình xuống chắc là cũng thích, khi cái ông Monte Cristo tốt bụng này đánh rơi túi bạc của hắn chứ?
- Ồ! Lạy Chúa! Andrea nói, tiền trong nhà hắn vương vãi như trái cây trong vườn cây ăn quả.
- Thế nhà hắn như thế nào?
BẠN ĐANG ĐỌC
Bá tước Monte Cristo
AdventureBá tước Monte Cristo là một câu chuyện tuyệt vời về tình yêu, lòng thù hận và sự vị tha. Bốn chữ: HI VỌNG và CHỜ ĐỢI chính là bài học cuộc sống mà tác phẩm dành tặng cho độc giả. Hãy luôn nhớ rằng: "Trên đời này không có hạnh phúc mà cũng chẳng có b...