one-shot

151 11 1
                                    




"Em muốn theo gót anh

bước lên thang kia dài vô tận

lần nữa; để rồi trở thành

con thuyền đưa hồn anh quay lại

thật bình yên, một ngọn lửa

trong hai bàn tay chụm lại

tới nơi anh yên giấc

bên em, và anh bước vào

dễ dàng như hơi thở.

Em muốn làm không khí

chỉ để ở nằm gọn trong anh

một chút thôi. Em muốn mình bé nhỏ như thế

và quan trọng với anh, như thế"

MARGARET ATWOOD, VARIATION ON THE WORD SLEEP


7.

Đã dần trở thành một thói quen là khi Shirabu nghển cổ và ngước đầu lên nhìn về phía khán đài trước mỗi trận đấu, tìm kiếm trong khán giả một hình bóng đơn độc, quen thuộc đang tựa mình vào lan can. Đôi khi Shirabu thấy anh mặc một chiếc áo phông bình thường, hai cánh tay khoanh lại trước ngực. Có những lần khác, anh sẽ mặc một bộ đồng phục đẹp đẽ với một chiếc cà vạt màu tím đỏ, trông thật sắc bén và đẹp trai không ngờ. Ánh mắt anh sẽ luôn luôn tập trung không do dự trên sân đấu, gương mặt anh nghiêm nghị và cương quyết đến lạ.

Vào những ngày xưa, Shirabu sẽ bị nghiền nát dưới sức nặng của ánh mắt quan sát ấy; lưng cậu sẽ gãy với cái áp lực như vậy.

(Nhưng đó là ngày xưa rồi, và bây giờ là hiện tại.)

Bên kia sân đấu, cậu trai còn lại - Yahaba Shigeru, nổi tiếng là người kế nhiệm của Oikawa Tooru - đang cân nhắc nghiên cứu cậu, giữa đội trưởng và đội trưởng với nhau, gương mặt cậu ta vô cảm một cách cẩn thận nhưng cái nhìn thì sắc lẻm, gần như khát máu. Shirabu khi ấy bèn tự hỏi, liệu Oikawa đối với Yahaba cũng chính là những điều là Ushijima đối với Shirabu. Một cách nào đó, tình cảnh của họ giống nhau đến đáng chú ý; hai đội trưởng mới nhậm chức, vẫn còn đang vất vả với sức nặng cả bao trách nhiệm mới, vẫn còn đang cố khắc nên cái tên mình sau cái bóng của những người tiền nhiệm xuất sắc.

Giờ đây họ đang xếp hàng; hai đội trưởng bắt tay nhau, và rồi họ đang bước ra giữa sân đấu, chuẩn bị để bắt đầu tranh nhau trái bóng đầu tiên. Shirabu để mắt mình lướt qua khán đài một lần cuối - thật nhanh tới nỗi chẳng ai có thể nào thấy được - để kiếm tìm một bóng hình quen thuộc ấy.

Anh Ushijima vẫn đứng đó, im lặng và bất động; đã bắt đầu có vài cô nàng học sinh đứng lại giữa đường, từ đằng xa ríu rít ngưỡng mộ anh. Từ lúc này, bất cứ khi nào cũng có thể có ai đó bước đến chỗ anh xin chữ kí. Trong một khoảnh khắc ngắn ngủi nhất, tưởng như Ushijima đang nhìn thẳng xuống cậu, ánh mắt anh chăm chăm nhìn vào mắt cậu. Và rồi, một lời nhắn nhủ - không thể rõ ràng hơn như thể Ushijima đã đứng ngay bên cậu, đã nghiêng người đến bên tai cậu và nói - Hãy làm tôi tự hào nhé, Shirabu của trường Shiratorizawa.

You've reached the end of published parts.

⏰ Last updated: Feb 22, 2019 ⏰

Add this story to your Library to get notified about new parts!

[HQ][UshiShira] như một lòng bàn tay chứa đầy không khíWhere stories live. Discover now