Chương 14: Vài lần đón đưa

1K 75 6
                                    

Khi gửi tin nhắn ấy cho Can, Tin đã ngồi sẵn trong xe, có thể thấy Tin cũng phấn khích và mong đợi được chở Can đến trường, vì họ sẽ có thêm thời gian bên nhau, trò chuyện để hiểu rõ đối phương hơn. Tin của hiện tại vui tươi, ấm ấp hơn, khác xa Tin mọi người từng quen. Nhưng chính bản thân hắn không hề nhận ra sự thay đổi của mình, lớp băng dày hắn tự dựng lên đã tan chảy từ lâu tựa như tảng băng trôi dạt ở Nam Cực. Dù là như thế, Tin cảm thấy không một nơi nào có thể mang lại cho hắn cảm giác bình yên, hạnh phúc như lúc ở cùng Can, Tin xem Can là khí oxi mà hắn không thể thiếu khi sống trong cái thế giới ngột ngạt này, trong mắt hắn giờ đây chỉ chứa đựng hình ảnh người con trai bé nhỏ kia và trong lòng rộn ràng, đầy say mê khi Can sát lại gần mình.

Tin

- "Chào buổi sáng, cục cưng!"

- "Chào cái đầu anh, ai là cục cưng nhà anh?!!" *Yêu thương kiểu couple cục súc :)))))*

Can mỉa mai đáp trả, mặt mũi đáng yêu sao mà nói chuyện cục súc thế...

- "Aw, em thấy không vui khi gặp tôi à?"

Giả vờ trưng ra bộ mặt thất vọng để người kia mủi lòng.

- "Đúng là trẻ con!"

Can lầm bầm chửi trước khi bước vào trong xe.

Can

- "Tin, hôm nay tôi sẽ tham gia buổi thử nghiệm đội hình mới đó!"

Tôi mở lời ngay khi xe vừa rời khỏi khu nhà.

- "Ừ....."

Hắn bị cái gì vậy, mới nói là trẻ con mà đã dỗi rồi? Có phải tôi đang đi với Tin không? Chưa bao giờ trải nghiệm cách Tin giận hờn như vậy, lạ thật...

- "Anh điên à?"

Tôi hỏi để xác nhận xem hắn có giận tôi không, nhưng hắn thì sao, coi lời tôi nói như mây bay gió thoảng!

- "Tiiiiin"

Tôi gào tên hắn hăng hơn, nhưng hắn chẳng có động tĩnh gì.

- "Được rồi, dừng xe ở đây thôi, tôi không muốn đi cùng anh nữa!"

Tôi nửa nói nửa la lên. Nhưng hắn chẳng những không dừng xe, bỏ ngoài tai lời tôi nói mà còn nhấn ga tăng tốc độ khiến tôi điếng người.

- "Em hôn tôi đi!"

Ánh mắt dứt khỏi đồng hồ đo tốc độ xe, tôi nhìn sang hắn với ánh mắt trống rỗng. Bụm miệng bằng bàn tay để tên xấu xa không có cơ hội hôn mình. Thời gian đi xe cùng Tin tưởng chừng là dài nhất trong mấy mươi năm cuộc đời, mặc dù nó chỉ tốn có 5 phút.

Tin đỗ xe ở khoa IC, tôi tháo đai an toàn ra. Thoát nạn rồi, cảm tạ trời đất, toan mở cửa xe bước xuống, nào ngờ tên kia giữ chặt cằm tôi không cho đi và đặt lên môi một nụ hôn.

Hắn hôn như kiểu muốn mổ luôn miệng tôi,  lại còn di chuyển môi liên tục nữa chứ. Cảm giác y hệt lúc cả hai cùng nhau trên sân thượng. Hắn cuối cùng dứt ra khỏi nụ hôn, đang cao trào sao lại dứt ra, tôi hụt hẫng, tôi muốn thêm mà~~

[Transfic] [TinCan] ICE COLD YOU💙💚Nơi câu chuyện tồn tại. Hãy khám phá bây giờ