34-40

1K 40 14
                                    


Chương 34

Phái Thanh Thành bất ngờ lật lại bản án cũ của Kiếm Môn, nói Kiếm Môn thực sự suy vong vì tự giết lẫn nhau, mà đầu sỏ gây nên chính là đệ tử duy nhất may mắn sống sót Tư Đồ Khánh của Kiếm Môn. So với tin tức Hoan Hỉ Giáo tái xuất giang hồ, những lời vô căn cứ này càng khiến quần hùng khiếp sợ, nếu sự thật đúng là như vậy, thì Tư Đồ Khánh vì muốn làm Võ Lâm Minh chủ mà mất trí sát sư diệt tổ, lại giá họa cho Hoan Hỉ Giáo, chiếm được sự đồng tình của đồng đạo võ lâm, tâm cơ khiến người khác không rét mà run.

Quý Nhạn Tê liên tục phủi nước trà trên áo cho Hàn Mị, khóe mắt lại tỉnh bơ quan sát Tư Đồ Nhã — Phụ thân bị hãm hại, Tư Đồ Nhã và Tư Đồ Tung đồng thời đứng dậy, khác nhau là, Tư Đồ Tung vô thức nhìn thẳng vào phái Thanh Thành, còn Tư Đồ Nhã lại nhìn thẳng sang đây, giống như đang nhìn hắn.

Hàn Mị nhận được ánh mắt khiển trách của Tư Đồ Nhã, cúi đầu vỗ vỗ vạt áo, nói, "Hiểu lầm thôi mà."

Trương Bích Hiệp tưởng Hàn Mị thông đồng với phái Thanh Thành để gây khó dễ cho Tư Đồ Khánh, ám hiệu là ném chén trà. Hắn ngờ vực nói, "Sư đệ định làm gì thế? Sao không nói trước để sư huynh nghiên cứu thêm cho."

"Sư huynh." Hàn Mị hỏi lại, "Không thấy ném chén làm hiệu dung tục lắm sao?"

"..." Trương Bích Hiệp thấy Hàn Mị sắc mặt như thường không giống chối cãi, chỉ đành cảm thán phái Thanh Thành cơ hội, gây sự đúng lúc Hàn Mị trượt tay, những người sâu sắc sẽ khó tránh khỏi suy đoán, phái Thanh Thành dám khiêu khích Võ Lâm Minh chủ như thế là vì có chỗ dựa là phái Võ Đang và Thục vương.

Quả nhiên, Tư Đồ Khánh tim đập loạn nhịp, không nhìn phái Thanh Thành mà sắc sảo nhìn về phía chén trà Hàn Mị vừa đánh rớt.

Làm Võ Lâm Minh chủ, Tư Đồ Khánh đã sớm luyện được bản lĩnh Thái Sơn sập ngay trước mắt vẫn không biến sắc. Nhưng giờ khắc này, hai mắt ngài nheo lại, sáng ngời khiến người ta sợ hãi, con ngươi chất đầy sự giận dữ kìm nén đã lâu. Sườn mặt ngài căng cứng, thái dương nổi gân xanh, ánh mắt ngài thoạt nhìn giống hệt ánh mắt chàng trai trẻ đơn độc quỳ trước Kiếm Môn đổ nát, ngửa mặt lên trời thét dài hai mươi năm về trước. Khi đó hùng quan nguy nga, thiên địa mênh mang, ai tới hỏi ngài sống chết của bảy mươi hai người tại Kiếm Môn, ai tới nói cho ngài biết, đệ tử bất tài may mắn sống sót này phải đối kháng với Ma Giáo cực hung cực ác kia ra sao để rửa sạch nỗi nhục này cho Kiếm Môn!

Quản lý ám vệ Hồ Bất Tư quát phái Thanh Thành, "Toàn là dối trá!"

Tổng đà chủ tam giang lưỡng hồ Cái Bang Hồng Nham Đồng cũng buồn bực nói, "Đức độ của Tư Đồ Minh chủ, người trong giang hồ rõ như ban ngày! Chỉ có phái Thanh Thành lỗ mũi trâu ghen ăn tức ở, phát ngôn xằng bậy đổi trắng thay đen, cho rằng làm vậy là cướp được vị trí Võ Lâm Minh chủ? Đó mới là mưu đồ bất chính!"

Mọi người nghe vậy, cho rằng Hồng Nham Đồng nói có lý, không khỏi đồng loạt nhìn về phía người gây sự bên phái Thanh Thành, chỉ thấy người nọ khoảng bốn – năm mươi tuổi, đầu chẻ ngôi giữa như lỗ mũi trâu, mặt tròn vành vạnh, mặc áo cà sa trắng như tuyết, bên ngoài thêu Thái Cực Lưỡng Nghi*, ống tay áo rộng rãi thêu hoa văn như lông hạc, lúc này vênh váo khoanh tay đứng, mắt mở to không sợ hãi, vừa nhìn đã biết là cao thủ võ lâm tài cao mật lớn.

*Thái Cực Lưỡng Nghi: Lưỡng nghi chỉ trời và đất, là sự phân chia ban đầu của thái cực.

Ám vệ công lược - Minh Linh TửNơi câu chuyện tồn tại. Hãy khám phá bây giờ