(3)
Tối hôm đó, tôi và Lee Minhyung bắt đầu ở chung một chỗ. Cả đêm tôi hưng phấn đến nỗi không thể ngủ, sáng tỉnh dậy kéo rèm ra đã thấy Lee Minhyung đứng ở dưới chờ, tôi thực sự hận không thể bay vèo một phát xuống dưới hôn hai cái lên mặt anh ấy.
Anh ấy lo cho tôi đến từng chân tơ kẽ tóc, mà năm đó tôi cứ lo được lo mất, đến mùa hè cuối cùng, năm ấy Lee Minhyung lên lớp 12.
Lee Minhyung sắp thi đại học rồi, tôi không muốn anh phải tốn thời gian chờ đợi đón tôi đi đưa tôi về nữa, ban đầu anh không chịu, xong tôi lại bực mình, ảnh liền chậm rì rì đồng ý.
Không có thời gian cùng nhau đi học, tần suất gặp mặt của chúng tôi chợt giảm, hơn nữa nhiệm vụ của học sinh lớp 12 quả thực nặng nề, rõ ràng học chung một N đạihưng cứ có cảm giác như đang yêu xa.
Lần đâu tiên nghiêm túc suy nghĩ là khi có lần tôi hỏi Lee Minhyung, anh muốn thi vào trường nào? Anh không hề nghĩ ngợi hỏi tôi thế tương lai Donghyuck muốn thi vào đâu? khiến tôi chỉ biết há miệng không nói nên lời. Bởi vì tôi cảm thấy mất mặt, thành tích của tôi không tốt, tôi biết bây giờ anh hỏi nhất định muốn vào đăng kí giống nguyện vọng cùng tôi, anh ấy không nên vì chiều theo ý tôi mà có thể ảnh hưởng tới tương lai của anh ấy sau này.
Tôi nói, em muốn thi vào N đại. N đại là trường đại học đứng đầu toàn quốc, với thành tích của Lee Minhyung thi vào chắc chắn sẽ không thành vấn đề. Tôi vốn muốn hỏi anh liệu em có khả năng thi vào không, nhưng anh chỉ cười híp mắt nhìn tôi, nói, thật trùng hợp, anh cũng định thi N đại.
Anh ấy cứ như vậy hoàn toàn tin tưởng tôi, làm sao tôi dám nói cho anh ấy biết trong lòng tôi đã có ý định muốn chia tay.
Thời điểm biết Lee Minhyung đánh nhau với người khác, tôi lập chạy đến lớp của anh ấy. Nam sinh ngồi sát cửa hỏi tôi em tìm Lee Minhyung à?
Đúng vậy.
Cậu ấy đang trong phòng giáo viên.Qua cánh cửa phòng làm việc, tôi có thể nghe được chủ nhiệm lớn tiếng quát anh ấy. Tôi nghe thấy cô nói, Lee Minhyung em có biết bây giờ là lúc nào rồi không, là lớp 12 rồi đấy. Thành tích em tốt, việc qua lại với cậu học sinh lêu lổng lớp 11 kia cô đã mắt nhắm mắt mở cho ra, bây giờ em còn vì cậu ta mà đánh nhau luôn à?
Suy nghĩ trong đầu tôi cứ lộn tùng phèo hết cả lên, túm lấy một học sinh lớp 12 hỏi lý do vì sao Lee Minhyung đánh nhau. Người kia trả lời, vì Lee Donghyuck lớp 11C9 đó, có đứa trong khối anh thích Lee Minhyung, nói em không giỏi còn cà lơ phất phơ, không xứng với Lee Minhyung, cậu ấy bực mình, đấm một cú thẳng mặt nó luôn.
Lúc Lee Minhyung từ phòng làm việc đi ra, nhìn thấy tôi thì rất kinh ngạc Donghyuck, sao em lại tới đấy? Tôi xụ mặt hỏi vì sao anh lại đánh nhau với người khác, anh cúi đầu giống như học sinh tiểu học mắc lỗi, nhỏ giọng nói em không cần quan tâm mấy chuyện này. Tôi tức giận không có chỗ phát tiết, kéo cổ tay ảnh lôi đến phòng y tế.
Bây giờ là lúc cô giáo trực phòng y tế đi ăn cơm, tôi tìm nửa ngày cũng không thấy thuốc sát trùng. Lee Minhyung có vẻ mất tự nhiên đứng bên cạnh nhìn tôi, tôi đặt mông lên ghế bắt đầu giáo dục ảnh. Tôi nói anh biết đánh nhau là không tốt?, anh gật đầu, tôi nói sau này không được uýnh lộn nữa, anh lại gật đầu, tôi nói hứa với em lần sau không để bị thương nữa, anh ngoan ngoãn nói anh hứa mà. Tôi bị anh chọc cười híp mắt anh qua đây em xem nào.
BẠN ĐANG ĐỌC
[MarkHyuck] Nhật ký yêu đương
FanfictionTác giả: STAY Editor: @tui Couple: main MarkHyuck, chim chim NoMin //Bản chuyển ngữ chưa được sự đồng ý của tác giả. Xin vui lòng không mang khỏi nơi này.//