Chương 21
Đối với những tình tiết não tàn tác giả Mary Sue đặt ra, Phó Diệc Sâm đau trứng không chịu được, nhưng trước mắt bọn họ đúng là lâm vào tình trạng kêu trời trời không thấu, gọi đất đất chẳng hay. Di động hàng hiệu số lượng có hạn của Thẩm Thiên Dục sau khi bị ngâm nước, chỉ kịp hấp hối gọi điện cầu cứu Phó Diệc Sâm rồi lập tức tối thui. Tiếp đến là Phó Diệc Sâm, di động của hắn cũng là bản limited Thẩm Thiên Dục tặng lần trước, nhưng lúc hắn vọt vào nhà vệ sinh nữ, dưới chân cũng lảo đảo một cái, điện thoại rơi vỡ.
Đây vốn là do tác giả Mary Sue ngu ngốc gây dựng vì muốn nam nữ chính bị nhốt ở trường học, sau đó thuận lý thành chương cô nam quả nữ ở chung một đêm, hiện tại kết quả ngược lại đem hai người đàn ông mắc kẹt ở đây.
Phó Diệc Sâm thấy Thẩm Thiên Dục thân thể cứng đờ vẫn không nhúc nhích, tuy rằng khoác áo của hắn, nhưng trên mặt vẫn cóng đến tím tái, đôi môi hơi trắng bệch, nhất là hai mắt không có tiêu cự, lúc này càng hắc ám dọa người, đoán chừng tức giận không nhẹ.
Tuy rằng vừa nghĩ tới toàn bộ quá trình, Phó Diệc Sâm ma xui quỷ khiến lại nhịn không được muốn cười, nhưng đối mặt với Thẩm Thiên Dục như vậy, đáy lòng Phó Diệc Sâm thật ra vẫn có chút không đành lòng.
"Đi thôi, về lớp trước đã." Phó Diệc Sâm đột nhiên tiến lên nắm lấy bả vai Thẩm Thiên Dục, không thể đứng mãi ở chỗ này, dù sao cũng ra không được, hơn nữa trời vốn đủ lạnh, quần áo Thẩm Thiên Dục lại còn ẩm ướt, cũng mệt đại thiếu gia đến giờ vẫn mặt không đổi sắc chịu đựng.
Hai người chiều cao chênh lệch không bao nhiêu, nhưng đại khái do đang lâm vào tình cảnh chật vật không chịu được, trong nháy mắt bả vai bị nắm lấy, Tô Trạm có cảm tưởng người phía sau cao lớn không với đến, loại tiếp xúc thân mật như vậy khiến tức giận trong lòng y dịu đi không ít.
【 Độ hảo cảm nam chính đối với nam phụ cộng 1】 Phó Diệc Sâm mặt không đổi sắc, hắn đối với độ hảo cảm quỷ dị này đã tập mãi thành quen.
Không ngoài dự liệu, cửa phòng học rất không hợp lý mở toang, hơn nữa, trường quý tộc nổi tiếng đứng đầu thế giới, ấy vậy mà trong phòng học lại không có điều hòa, cách bố trí này khiến Phó Diệc Sâm chỉ có thể bất lực cười ha ha.
Quần áo ẩm ướt trên người khiến Tô Trạm rất khó chịu, cơ thể dường như lạnh buốt, tay chân đều có chút cứng ngắc, đã thế còn phải một đường ra vẻ lãnh khốc. Đặt mông ngồi xuống ghế, giây tiếp theo là cơn đau từ dưới mông truyền lên, khuôn mặt tuấn tú của y liền vặn vẹo, nhưng lại sợ bị phát hiện, vì thế đành phải cắn răng cố chống đỡ.
Phó Diệc Sâm theo sát cũng ngồi vào chỗ của mình, nhìn đôi môi tái nhợt của Thẩm Thiên Dục, trong lòng ẩn ẩn lo lắng, đừng nói đến nhiệt độ ban đêm rất lạnh, cho dù là ban ngày ban mặt mặc trên người quần áo ướt sũng cũng vô cùng khó chịu.
"Cởi hết quần áo ướt ra, mặc như vậy một đêm hẳn rất khó chịu, hơn nữa ngày mai khéo còn sinh bệnh." Phó Diệc Sâm thật sự lo lắng cho y, mặc dù là một tên NPC, nhưng trong khoảng thời gian ở chung lâu nay, Phó Diệc Sâm cảm thấy người này kỳ thật cũng không tệ lắm, so với nhân vật dưới ngòi bút tác giả, Thẩm Thiên Dục càng giống một cá thể độc lập, ngoài ý muốn còn là một người rất thú vị.
