Chuyện bao cả nhà hàng để ăn cơm, từ trước đến nay, Nhạc Tâm chỉ từng thấy ở tiếu thuyết ngôn tình tổng tài bá đạo.
Bây giờ, chính cô lại tự thể nghiệm.
Phong cách trang hoàng đơn giản độc đáo, khung cảnh ưu nhã yên tĩnh. Đàn violon, hoa hồng, nhạc nhẹ, bầu không khí hết sức lãng mạn.
Nhạc Tâm kéo kéo bộ quần áo bị giặt nhiều đến bạc phếch của mình, nhìn Trữ Vệ ngồi phía đối diện—— bạn trai cô, một người quê ở vùng xa xôi, gia cảnh bần hàn đến cùng cực, tiền học đều dựa vào bán trâu trong nhà, sinh hoạt phí dựa vào bản thân vừa học vừa làm, một học sinh đặc biệt đặc biệt nghèo khổ.
Vậy mà anh ta, thế mà có thể bao một nhà hàng bất kể là trang trí hay chén đĩa tinh xảo đều lộ ra một chữ "Quý" mời cô ăn cơm, là phùng má giả làm người mập hay là đột nhiên mua vé số trúng năm trăm vạn?
"Nhạc Tâm, anh có chuyện muốn thật thà nói với em......"
Trữ Vệ dời ánh mắt, tầm mắt buông xuống, ra vẻ ngượng ngùng đối mặt với Nhạc Tâm, một tầng hồng nhạt lan ra khắp mặt.
Hôm qua anh vừa tốt nghiệp đại học, đang đứng ở tuổi triển vọng nhất, hai khí chất mâu thuẫn ngây ngô và thành thục cùng tồn tại trên người anh, làm dung mạo vốn xuất chúng càng tản mát ra mị lực mê người, trẻ tuổi, anh tuấn, làm người ta không rời mắt nổi.
Nhạc Tâm tán thưởng một tiếng tướng mạo quả nhiên rất xịn, không chớp mắt mà nhìn chằm chằm anh, trong miệng lại tiếp một câu: "Anh bị phú bà bao dưỡng?"
Trữ Vệ: "......"
Tay phục vụ đang rót rượu vang run lên, ly rượu vang đỏ đầy tràn bắn ra vài giọt, anh ta vội nhẹ giọng xin lỗi nói "Thật xin lỗi".
Trữ Vệ gian nan phủ nhận: "Không phải."
Nhạc Tâm bưng ly rượu vang đỏ lên, nhẹ nhấp một ngụm, thuận tay thả xuống. Rượu vang đỏ hơi chát, cô uống không quen.
"Nếu không phải, có gì mà anh phải thẹn thùng?"
Cô kinh hãi: "Không phải là anh bắt cá hai tay chứ? Tốt nghiệp đại học, chia tay người yêu, anh...... Mẹ nó. Có phải tìm được một tiểu tam giàu có không?"
Sau đó, cầm tiền của tiểu tam mời cô ăn cơm? Ôi trời, này, này......
Trữ Vệ yên lặng nhìn cô, Nhạc Tâm đình chỉ tư duy đang bay xa, chột dạ mà "Ha hả" cười gượng một tiếng, "Anh nói, anh nói xem, chắc chắn tôi không đoán mò."
"Ơ."
Cảm xúc đang cố gắng tô điểm tự nhiên bị mất sạch.
Trữ Vệ lắp bắp nói: "Anh là một phú nhị đại, ba anh rất có tiền, trước đây nói nghèo đều là giả. Bây giờ tốt nghiệp rồi, anh phải về kế thừa gia sản hàng tỉ."
Tình hình này không giống tưởng tượng của anh. Không có không khí quanh quẩn nhè nhẹ ái muội cùng trái tim lâng lâng rạo rực, ngượng ngùng, thẳng thắn, cự nự, tha thứ, ngọt ngào, cái gì cũng không có. Bình dị, không hề cảm tình, không lãng mạn.
Ai bảo bạn gái của mình tư duy khác người cơ?
"Phú nhị đại? Gia sản hàng tỉ?"
BẠN ĐANG ĐỌC
Chia Tay Đi, Em Muốn Về Nhà Làm Ruộng - Chiết Khúc
RomanceChia Tay Đi, Em Muốn Về Nhà Làm Ruộng. Tác giả: Khúc Chiết Edit: AmourHomee Thể loại: Huyễn tưởng không gian, linh dị, thần tiên ma quái, làm ruộng, điềm văn Poster: @tiemtaphoathucung