🐻Chương 45🐻: Trà olong đào

10.2K 561 11
                                    

Edit: Gấu Đại Tỷ

Beta: Gấu Bụng Bự

GBB: tác gỉa chạy bo, chương này có hơn 1500 chữ à trờiiiiiiiiii

-------------

Trong tiết tự học, tất cả mọi người đều đang chăm chỉ học tập. Hôm nay là ngày đầu tiên của kỳ thi học kỳ.

Bởi vì phân phòng thi cho nên trong lớp chỉ còn hơn môt nửa, cứ hai người chung một bàn.

Mễ Đường ngồi chung bàn với Du Mông Dương, cô đang lật sách, nhìn thì không thấy nghiêm túc lắm nhưng dù gì vẫn đang đọc.

Du Mông Dương hỏi cô chuẩn bị như nào rồi.

Mễ Đường ngước mắt lên, "Còn thế nào được chứ, cứ như vậy thôi, nhưng lần này mình có ôn bài."

"Thật không?" Du Mông Dương khá kinh ngạc.

"Đúng vậy, Lộ Lâm đã ôn tập trước cho mình, ngày nào cũng kiểm tra bài của mình trước khi ngủ." Mễ Đường thở dài một tiếng, "Thực sự là sự tra tấn ngọt ngào."

Du Mông Dương che miệng khẽ cười, "Tốt quá."

"Nếu cuộc thi lần này mình lọt vào top 300 trong toàn trường, Lộ Lâm đã hứa thưởng cho mình". Mễ Đường chống hai tay vào má, nhưng mà giây tiếp theo cô lại cụp mắt xuốn nói "Nhưng chắc không được, mình sợ không làm được."

"Chưa chắc đâu, biết đâu cậu thật sự làm được." Du Mông Dương làm hành động cổ vũ, "Cậu phải cố gắng lên."

"Được rồi, mình sẽ cố gắng, mình lại ôm chân Phật một lúc nữa." Mễ Đường lại thở dài, "Đây là lần đầu tiên mình cố gắng học tập như vậy, đúng là tình yêu có thể trở thành động lực!"

Du Mông Dương nhìn cô lúc thì đau khổ sầu não lúc lại hạnh phúc, gãi đầu cảm thấy không hiểu, ". . . như thế rất tốt mà."

Mễ Đường ha ha cười, nhéo mũi Du Mông Dương "Còn cậu ôn tập như nào rồi?"

"Tạm được." Du Mông Dương cũng hơi lo lắng.

Tiếng chuông tan học vang lên, kết thúc tiết tự học buổi sáng

Có lẽ do một lát nữa sẽ thi nên đa số mọi người đều ở lại trong lớp sắp xếp mọi thứ không đi ra ngoài.

Mễ Đường quay đầu lại nhìn Lộ Lâm phía sau, anh đang cầm một túi giấy trong suốt, bên trong có ba cái bút, tẩy, thước kẻ và các loại văn phòng phẩm. Anh đứng dậy nhìn cô một cái rồi xoay người đi cùng Diệp Hàm.

Mễ Đường hỏi Du Mông Dương, "Bọn mình cùng nhau đi ăn sáng đi."

"Được." Du Mông Dương gật đầu.

Trên đường hai người đến căng tin thì gặp Tạ Phong, Tạ Phong nhìn thấy Du Mông Dương thì phản ứng hơi kỳ lạ, ánh mắt hai người hơi tránh né nhau, Mễ Đường cảm thấy không hợp lý rồi. cô chủ động hỏi Tạ Phong có muốn đi ăn cùng nhau không, nhưng Tạ Phong lại nói có việc rồi chuồn luôn.


Mễ Đường nhìn Du Mông Dương, mặt cô nàng hơi đỏ lên không giống kiểu đỏ của phơi nắng, Mễ Đường hỏi: "Có chuyện gì vậy? Hai cậu có bí mật gì à."

"Không có. . . Không có." Du Mông Dương nói nhỏ.

Mễ Đường cười nói đùa, "Kỳ lạ thật, không phải cậu thích cậu ta chứ?"

"Mình. . . mình không thích." Du Mông Dương lắc đầu phản ứng hơi lớn.

"Không thích thì không thích, ha ha ha, vậy sao cậu ta nhìn thấy cậu lại bỏ chạy."

"Mình cũng không biết." Du Mông Dương chớp mắt.

"Được rồi, đi ăn sáng trước thôi, mình đói chết mất rồi." Mễ Đường nhún nhún vai, không hỏi nữa.

"Ừ." Du Mông Dương lặng lẽ thở phào nhẹ nhõm.

. . .

Ăn sáng xong Mễ Đường kéo Du Mông Dương trở về lớp học để lấy đồ, rồi vào phòng thi.

Phòng thi của hai người gần nhau cho nên có thể đi cùng nhau, Phòng thi của Lộ Lâm ở một tòa nhà khác nên Mễ Đường không định tìm anh.

[HOÀN] Ngọt như mật - Dư Vi ChiNơi câu chuyện tồn tại. Hãy khám phá bây giờ