"Em thi tốt nhé"
Ừ thì sáng đến giờ t/b cứ nhìn chằm chằm cái điện thoại rồi cười như con mới trốn viện ra. Mà này chẳng trách được t/b nhé. Thử hỏi xem khi đi thi đại học mà được crush nhắn tin chúc thì bạn sẽ thế nào? Bạn sẽ nhảy cẩn lên, ca hát tưng bừng hoặc có thể là sẽ gọi thông báo cho người bạn tin tưởng nhất để cùng chung vui. Ừ thì t/b cũng như vậy đấy. Sáng giờ tâm hồn cứ lang mang. Nhưng mà gì thì gì cũng phải tập trung thi cử cái đã. Đợi em đậu đại học em sẽ bảo anh trai đi xem ngày để tổ chức lễ cưới cho tụi mình. Hí hí
"Nè, nhớ thi tốt đấy. Anh mày trông chờ vào mày nhiều lắm đấy nhá" Mingyu xoa đầu t/b dặn dò, nhưng trong lời nói cũng có vài phần lo lắng. Thật ra thì Mingyu tự tin vào em gái mình lắm. Học hành giỏi giang lắm ấy, lúc nào cũng đứng top của khối nhưng mà đây là kì thi lớn mà không lo sao được chứ.
" Em biết rồi. Em sẽ không làm anh hai thất vọng và thêm một người nữa" t/b cong mắt nhìn Mingyu tự tin. Nhất định phải đỗ đại học ấy mà
"Anh Wonwoo à? Hừm, dạo rài em với ông ấy thân lắm nha. Nhưng mà gì thì gì cũng không được ỷ lại đấy. Đừng tưởng học giỏi mà tự tin quá đấy. Rớt là anh không tha cho em đâu đấy" Mingyu khoác vai t/b vừa đi vừa dặn dò. Ừ thì có đứa em gái duy nhất mà. Bảo bối của Kim Mingyu đấy. Cái đứa này lúc nào cũng khiến Mingyu lo lắng không thôi.
"Vâng, mà em đến rồi. Em đi đây. Anh hai cũng về hoàn thành lịch trình đi. Em sẽ không để anh thất vọng đâu" t/b cười nhìn ông anh trong lớp khẩu trang đen nói chắc nịch
"Ừ, thi tốt nha bảo bối của anh hai. Cố lên" Mingyu cũng híp mắt cười sau lớp khẩu trang, đưa tay ôm em gái vào lòng dặn dò thêm lần nữa
"Dạ, em đi đây. Tạm biệt anh hai" t/b gật đầu nhìn anh. Rồi rời khỏi lòng anh trai mà chạy đi
"Thi tốt đó" Mingyu nhìn bóng t/b chạy đi một lúc lâu rồi mới quay về. t/b là niềm tự hào lớn của Mingyu sau SEVENTEEN. Cô nhóc chưa bao giờ khiến Mingyu thất vọng. t/b đã theo Mingyu đến Seoul từ khi SEVEBTEEN ra mắt được một năm. Mingyu lúc nào cũng chăm lo cho em, để cho t/b có những gì tốt nhất có thể. Mà cô nàng cũng rất thương và hiểu cho anh trai mình.
Khi quyết định theo anh lên Seoul, t/b đã tập chấp nhận sống gần như tự lập. Chấp nhận với những ngày không có bố mẹ hoặc anh trai ở bên thường xuyên. Có những lúc t/b cảm thấy trống rỗng khi anh hai thường xuyên đi tour nước ngoài, không được anh trai ở bên thường xuyên. Nhưng mà t/b thương anh lắm. Cố gắng đạt thành tích thật tốt để anh vui. Những lúc mà Mingyu mệt mỏi vì lịch trình chỉ cần nghe t/b báo rằng em lại được nằm trong top của khối thì mọi cái muộn phiền của anh điều tan biến. t/b giống như viên ngọc mà Mingyu nâng niu từng chút từng chút một, không muốn em bị tổn thương bởi điều gì cả.
Vì thế Mingyu hi vọng Wonwoo sẽ trân trọng cái tình cảm mà em giành cho anh ấy. Khiến em có thể hạnh phúc, khiến em mỉm cười. Mingyu thật sự hi vọng vào Wonwoo. Hi vọng có thể giao cả cuộc đời của t/b cho Mingyu trông coi