"Vương Nhất Bác tức giận."
Đây là phản ứng đầu tiên của Tiêu Chiến sau khi anh trở về nhà.
Bạn trai nhà mình ngồi ở trên ghế sa lon âm trầm nghiêm mặt, mặt không biểu tình chơi điện thoại, muốn nhân lúc anh vừa về đến, Vương Nhất Bác liền hấp tấp chạy đến cửa miệng líu lo và yêu cầu một cái ôm với lý do "đi làm vất vả".
Hôm nay thế mà đối với anh làm như không thấy.
Tiêu Chiến một hơi liền biết Vương Đại Tổng đang khó chịu cái gì.
Hôm nay đoàn làm phim đi ăn cơm nhân dịp hong khô thẻ tre, anh tửu lượng kém chỉ uống "một chai bia, một ly rượu đỏ" tính tình lại không hay cự tuyệt người khác, uống vào liền gục ngã bất tỉnh nhân sự.
Say xỉn của Tiêu Chiến rất khác với mọi người, không phải say khướt khóc lóc om sòm lăn lộn, mà là...ngoan ngoãn dị thường.
Ngoan ngoãn quá mức.
Bất luận ai bảo anh, anh đều ngọt ngào đáp ứng, mở to đôi mắt đào hoa nghiêm túc nhìn bạn, cười lên lộ ra răng thỏ giống như một con trắng trắng mềm mềm mặc người chém giết, hay là loại sẽ chu môi nũng nịu bán manh kia.
Vu Bân ngồi cạnh, phát giác Tiêu A Chiến uống say, xấu xa trêu chọc "Chiến ca?", "Ừ ", Tiêu Chiến ngoan ngoãn trả lời.
"Khụ khụ, Tiêu Chiến, gọi Vu Bân ca ca."
"Vu Bân ca ca."
Tiêu Chiến ngọt ngào đáp ứng.
" … …"
Thật không may đã có người quay lại đoạn này và tung lên mạng.
Mà đệ đệ điên cuồng mê luyến ca ca này một chút cũng không muốn người ngoài nhìn thấy.
— — — — — — — —
"Nhất Bác … …"
"Anh uống say hành vi đều không thể khống chế, em đừng nóng giận a … …"
Tiêu Chiến cố ý bĩu khóe miệng, cụp mắt xuống đóng vai đáng thương.
Vương Nhất Bác không trả lời.
Xem ra anh bạn nhỏ lần này không quá dễ dụ a.
Bộ dạng Tiêu Chiến phục tùng suy tư, đột nhiên cảm thấy đau ở cổ tay
" — — A a, đau đau đau đau — —"
Đang lúc lôi kéo, Vương Nhất Bác đã đem Tiêu Chiến đẩy ngã trên ghế sofa, một tay nắm lấy hai cổ tay anh, đầu gối bị kẹt ở giữa hai chân, hình thành một tư thế lúng túng.
Cúi người ủy khuất, hung dữ phát tiết cắn lên cái cổ trắng nõn của Tiêu Chiến, cổ anh mẫn cảm bị kích thích mắt nhất thời đỏ lên, nước mắt rơi ra lăn xuống bên tai.
"Vương Nhất Bác em là Vương Bát Đản!"
— — —"" — — xoẹt xoẹt"
Áo sơmi bị xé rách, thanh âm quán triệt vang lên trong đêm yên tĩnh.
Tiêu Chiến nghĩ thầm, xong rồi.
— — — — — — — — — —
" … … ô ô ô … …"
Người chuyên đi trêu chọc anh bạn nhỏ đang bị anh bạn nhỏ hành cho phát khóc.
"Gọi ca ca " Vương Nhất Bác hung hăng đụng anh, đem chân anh đặt trên bả vai, Tiêu Chiến khổ sở nghẹn ngào một tiếng, nhìn Vương Nhất Bác nhìn chững chạc đàng hoàng thế mà trêu anh như vậy.
"Tiêu Chiến. Gọi ca ca."
" … …Ư... a … …"
Giống như là rốt cuộc chịu không được, giọng điệu mềm mềm nhu nhu nghẹn ngào khe khẽ hừ một tiếng "... ... Ca ca, Nhất Bác ca ca … …"
Vương Nhất Bác trong lòng rốt cục cân bằng, giữa lông mày âm trầm cùng ủy khuất đều tản ra. Tiêu Chiến ngày xưa nhảy nhót tưng bừng làm trời làm đất, giờ phút này liền bị hắn thao nằm khóc thút thít.
Anh bạn nhỏ lập tức lại cảm thấy đau lòng, vội vàng dỗ dành anh " … … Chiến ca" . Thuận tiện cho anh một cái hôn.
Mẹ kiếp, em còn nhớ rõ anh là Chiến ca của em sao? Đến cùng ai là ca ca hả?
— — — — — — — —
Sau đó Tiêu Chiến vịn eo vì đau nhức, về sau anh đi uống rượu, sẽ gọi Vương Nhất Bác ca ca!
Về sau anh tự mình đánh chính mình, gọi Vương Nhất Bác ca ca bao nhiêu lần thì chính là không nói ra.
• Tên gốc: 论小朋友吃醋的危险
• Tác giả: Joker\'s
• Link gốc: http://jokers134.lofter.com/post/30a4c299_1c645fe43
BẠN ĐANG ĐỌC
[Bác Quân Nhất Tiêu] BJYX | Chiến ca, đệ đệ yêu anh! ♡.
FanfictionShort fic + Doujinshi tổng hợp