Chap 1 - 3

2.7K 183 5
                                    

1.

Jeon Wonwoo vừa đi trên đường vừa cúi đầu nhìn vào tin nhắn trong điện thoại, đang định đặt tay lên tay vịn ở thành thang máy thì đột nhiên có người ở phía sau choàng vai hắn siết chặt, cũng may là dạo gần đây hắn cố gắng luyện tập, đem cái thân hình mỏng như tờ giấy của mình tăng thêm chút độ dầy mới không bị siết chết tại chỗ, nhưng điện thoại thì không may mắn được như vậy, cạch một tiếng cùng với bề mặt gạch men sứ áp mặt chào hỏi. Jeon Wonwoo nâng gọng kính, nhặt điện thoại lên xoay trái xoay phải kiểm tra, đau lòng mà sờ sờ, run rẩy xoay người nhìn về phía sau, "Hyung, anh có thể kiềm chế một chút không? bị anh dọa thiếu chút nữa là đi luôn một tuần lương của em rồi."

Choi Seungcheol bĩu môi, vốn định trưng ra chút ý hối lỗi lại nuốt trở về: "Ừ xin lỗi, làm rơi bạn gái của Wonwoo nhà chúng ta rồi. Em cũng thật là, đi đứng cái gì mà không chịu nhìn đường, anh ở phía sau gọi em ba bốn lần em cũng không nghe, Haiz, trận bóng hôm thứ 7 sao em không đi xem, tiệc liên hoan cũng không thấy em đến gặp anh?"

"Em có đến xem được nửa trận, sau đó có chút việc phải đi."

"Chuyện gì mà gấp như vậy, đừng nói là đi đánh game..."

Hai người vừa nói chuyện vừa đi thang máy lên lầu hai, đột nhiên phát hiện ở cửa lớn công ty không khí khác thường liền đi qua xem thử, thì ra là chủ tịch tập đoàn cùng trợ lý và đoàn bảo an đang đi vào, phía sau còn có một chàng trai trẻ nhìn có vẻ nhỏ hơn Wonwoo một chút, trên gương mặt vẫn còn nét trẻ con, mái tóc chải chuốt kỹ càng, trên người là bộ vest với dáng vẻ ngoan ngoãn, non nớt đang tò mò nhìn xung quanh.

"Kwon tổng hôm nay đến công ty sớm như vậy?" Choi Seungcheol nghi hoặc, "Phía sau là con trai ông ấy đúng không?"

"Hình như là vậy, vừa nhìn là biết một tiểu thiếu gia ăn no mặc ấm chưa bao giờ chịu khổ rồi." Jeon Wonwoo thờ ơ, "Kiểu này chắc là Kwon tổng muốn con ông ấy đến công ty thực tập rồi?"

"Trời ơi, ngàn vạn lần đừng kéo con vào vụ này, con tiếp không nổi đâu. Làm tốt thì không phải công của mình, làm không tốt thì giúp người ta đội nồi, ai mà muốn kéo quan hệ kiểu này vào người."

"Chắc không phải đâu." Jeon Wonwoo rùng mình một cái, "Bất quá em ở bộ phận kỹ thuật, chắc không đến lượt của em đâu."

Thang máy đi lên rất nhanh, Jeon Wonwoo ở dưới lầu mới nâng mắt nhìn tiểu thiếu gia, ánh mắt hai người chạm nhau, hắn rất nhanh thu hồi ánh nhìn, cũng không quay đầu nhìn người vừa biến mất ở lầu hai.

Jeon Wonwoo cùng Choi Seungcheol tách ra ở cửa văn phòng, gần đến cửa phòng thì quay đầu chỉ lên tóc của Seungcheol: "Hyung, quên nói với anh, màu tóc của anh không tệ, rất hợp với anh."

"Đương nhiên."

Choi Seungcheol không để ý khoát tay, dạt dào đắc ý xoay người đi khoảng mười thước, lúc này mới có phản ứng. Anh quay ngoắt người lại, nhìn về phía cánh cửa kính phòng kỹ thuật đang từ từ khép lại khó chịu, thằng nhóc này khi nào đã có thể nhận diện được màu sắc rồi?

[Trans] Gặp Được Anh 【遇见你】Nơi câu chuyện tồn tại. Hãy khám phá bây giờ