Chap 10-12

1.1K 140 0
                                    

10.

"Seungkwan nói có phải là bạn đời hay không, chỉ cần hôn thử liền sẽ biết được." Kwon Soonyoung khẽ hất cằm, "Tuy là tôi cũng không rõ rốt cuộc là như thế nào .... dám thử không?"

"Vậy thì thử xem."

Bất thình lình, Jeon Wonwoo nhanh chóng đồng ý. Kwon Soonyoung sửng sốt, vẫn chưa biết phải phản ứng lại như thế nào, Jeon Wonwoo dựa người ra sau, bày ra một tư thế thoải mái, "Nếu có thể giải quyết được vấn đề này, vậy thì thử cũng tốt." Hắn nói, "Dù sao với tôi cũng chẳng có tổn thất gì."

Thấy thái độ hời hợt của hắn, Kwon Soonyoung nổi lên khí thế không muốn chịu thua. Cậu nhấc đệm lót nhanh chóng đến bên cạnh Jeon Wonwoo, ngay ngắn ngồi xuống hai tay để trên đùi. Ngẩng đầu cùng Jeon Wonwoo chạm mắt, cái khí thế vừa nổi lên lúc nãy đã tạch tạch rớt xuống, không biết ánh mắt phải di chuyển làm sao, vừa vặn dừng lại trên môi đối phương, Kwon Soonyoung khẩn trương nhấp môi.

Vừa rồi là do bị mấy lời nói lúc nãy làm cho giận dỗi, sự việc ập đến mới phát hiện bản thân không hề có chuẩn bị. Jeon Wonwoo làm sao biết được, đối với Kwon Soonyoung mà nói, đây chính là nụ hôn đầu tiên trân quý mà cậu gìn giữ hơn hai mươi năm, một chút kinh nghiệm cũng không có. Nếu đường đột lỗ mãng mà hôn đại, lỡ như bị Jeon Wonwoo cười nhạo thì sao?

Dường như có thể nhìn ra sự do dự của Kwon Soonyoung, Jeon Wonwoo hai tay chống lên mặt bàn, chủ động kéo khoảng cách của hai người gần lại.

"Sao vậy, đại thiếu gia? Rốt cuộc làm hay không làm?"

"Anh không cần phải hối....." Kwon Soonyoung tức giận trả lời.

Jeon Wonwoo nghiêng đầu, nhìn chằm chằm cậu, Kwon Soonyoung hít sâu một hơi, đem mặt mình tiến đến, nhìn trái nhìn phải tựa hồ như đang lựa chọn góc độ thích hợp, kích động nhắm mắt lại. Khoảng cách gần như vậy, có thể cảm nhận được mùi rượu từ hơi thở của Jeon Wonwoo lướt qua mặt mình, còn có thể ngửi được một tràng hương gỗ mộc để an thần.

Ngay lúc này giữa khoảng không chỉ còn một giây nữa là chạm đến nhau, suy nghĩ của Kwon Soonyoung lại đi xa. Vạn nhất không có chuyện gì phát sinh, vạn nhất Jeon Wonwoo ---- Vạn nhất là do cậu nhận nhầm người thì phải làm sao? Đã kiên định như vậy còn không chừa cho bản thân đường lui nữa rồi, nếu như kết quả không như những gì đã xác định, không phải là làm khó cả hai người sao?

"Tôi cảm thấy." Kwon Soonyoung mở mắt, "Trước tiên vẫn nên đợi anh tìm được người mà anh nói ...."

Cậu lúc này mới phát hiện Jeon Wonwoo không hề nhắm mắt, ánh mắt đối phương trầm xuống lộ vẻ nguy hiểm, tay trái nhanh nhẹn bắt lấy người cậu, Kwon Soonyoung theo bản năng lui về sau tránh đi, nhưng không kịp mất rồi.

Cậu kêu lên một tiếng sợ hãi ly nước trên bàn bị đẩy ngã rơi xuống làm ướt tấm đệm, sau gáy bị người trước mặt giữ chặt, không thể phản kháng nghiêng đầu lảng tránh. Kwon Soonyoung chỉ có thể dùng sức giãy dụa, mặt Jeon Wonwoo áp sát trong gang tấc, cậu theo bản năng mà quay đầu, cảm giác nụ hôn của đối phương đặt ở trên cổ. Môi cùng làn da tiếp xúc tạo nên cảm giác run rẩy chạy dọc theo sống lưng, Kwon Soonyoung nức nở thành tiếng, Jeon Wonwoo lúc này mới buông cậu ra.

[Trans] Gặp Được Anh 【遇见你】Nơi câu chuyện tồn tại. Hãy khám phá bây giờ