Chương 9: Liếm cúc
Edit: An Ju
Bành Dương nghe được những tin hắn muốn từ Trịnh Phi, sáng sớm hôm sau liền đến ký túc xá em trai, lần này Tần Ngọc Đào cũng không ở đó.
"Tiểu Tấn, Tần Ngọc Đào là bạn trai em." Không phải một câu hỏi mà là một câu trần thuật.
"Anh... Sao anh biết..."
"Chỉ cần không phải người mù đều có thể nhìn ra được, được không? Em xem trên cổ em... Đừng nói với anh là em.. em tự làm ra nhé!" Bành Dương bất đắc dĩ nói.
"A!" Tô Tấn trước đấy đúng là không hề để ý tới, đối với loại chuyện này không biết nên nói hắn không có dây thần kinh hay là ngốc tự nhiên.
"Tiểu Tấn... Cái tên Tần Ngọc Đào kia vừa nhìn đã biết cậu ta là một cây củ cải lớn hoa tâm*, lỡ cậu ta ở bên em chỉ là chơi đùa, em sẽ làm thế nào? Em đơn thuần như vậy... Nếu cậu ta làm em đau lòng, em sẽ tìm ai khóc đây!" Bành Dương càng nói càng tức, lo cho em trai mình bị tổn thương.
*Cây củ cải lớn hoa tâm: (花心大萝卜) cụm này đơn giản là chỉ 'kẻ lăng nhăng' nhưng mình vẫn để nguyên hình ảnh củ cải vì có một giả thuyết về củ cải khá là hay và mình sẽ giải thích ở cuối chương.
"Anh... Em tin em ấy, chưa từng có ai có thể khiến em làm đến hết mình như vậy, là em ấy thay đổi em, khiến em dũng cảm bước ra, hơn nữa... Em có thể cảm giác được em ấy rất yêu em. Hơn nữa, em ấy không phải củ cải lớn hoa tâm, em là người đầu tiên em ấy yêu, bọn em đều đang học cách yêu. Cứ cho là... Bọn em tiến triển hơi nhanh, đó cũng là do tình cảm dâng trào, không nhịn được..." Một câu cuối cùng đã thành rì rầm trong miệng rồi nhưng Bành Dương vẫn nghe thấy.
"Chiều nay anh bay về với cha mẹ, buổi trưa gọi cậu ta cùng đi ăn một bữa đi." Bành Dương vò vò trán, vẻ mặt mệt mỏi nói. "Còn nữa, lần tới được nghỉ, em cũng về thăm nhà đi... Đừng đo gân với cha già nữa."
"Ừm, em đi gọi điện cho em ấy."
"Gọi đi! Anh đi trước, hai đứa lát nữa đến khách sạn anh ở nhé."
Lúc Tần Ngọc Đào tới vừa vặn thấy Tô Tấn tiễn Bành Dương lên xe taxi, đang chuẩn bị gọi hắn, chợt nghe thấy điện thoại di động vang lên, vừa nhìn liền thấy đúng là đứa nhỏ.
Liền đứng lại nghe máy, "Alo, sao thế bảo bối?" Tần Ngọc Đào còn cố ý hạ giọng để dụ dỗ hắn.
"Tần Ngọc Đào... Anh trai anh nói cùng đi ăn trưa, em có đến được không?" Tô Tấn vừa nói vừa đi về, bỗng nhiên từ đằng sau bị một người che mắt, người kia còn cắn tai hắn.
"A!" Đang muốn đẩy ra, nhưng do phương hướng nên không làm được gì, tay giơ điện thoại lên định đập vào đầu đối phương, người kia lên tiếng, "Bảo bối, đừng sợ!" Nói xong buông hắn ra, Tô Tấn đẩy hắn ra liền đi về phía ký túc xá, Tần Ngọc Đào đuổi theo sát, đùa sao, đợi thêm lúc nữa lỡ không vào được cửa thì phải làm sao?
BẠN ĐANG ĐỌC
[Đam] [End] XẤU BỤNG KHÔNG QUA NỔI ẢI MỸ NHÂN (H)
RomanceXẤU BỤNG KHÔNG QUA NỔI ẢI MỸ NHÂN (Phúc hắc nan quá mỹ nhân quan) (腹黑难过美人关) Tác giả: Cửu Nhị Nguồn raw: https://www.rousewu.xyz/read/27849/ Tình trạng raw: Hoàn Tình trạng edit: Hoàn [GIỚI THIỆU] ⇒ Tô Tấn (thụ): Nghiên cứu...