Chap 1: Hanahaki

4.9K 436 24
                                    

Tiêu Chiến là một sinh viên năm ba của trường đại A, anh học khoa mỹ thuật. Phải nói, anh đang trong độ tuổi thanh xuân tươi đẹp nhất của con người, một độ tuổi với những niềm vui và hạnh phúc. Tiêu Chiến cũng vậy, mỗi ngày được học chuyên ngành mà mình thích, tương tư một người mà người ấy luôn luôn đi chung với mình, Tiêu Chiến thích cậu từ năm nhất, khi vừa mới vào trường.

__________________

Tiêu Chiến kéo cái vali nặng trĩu đến trường, đứng trước cổng, anh thầm vui vẻ, Trường đại học A là một trường danh tiếng với lối dạy và trường đã đào tạo ra rất nhiều người tài giỏi và họ đã trở nên nổi tiếng, được vào trường này là ước mơ từ thuở nhỏ của anh.

Trường đại học A có nhiều khoa khác nhau, như khoa mỹ thuật, khoa công nghệ thông tin, khoa ngoại ngữ,.... Nhưng trường này rất coi trọng thực lực, nên điểm lấy cũng rất cao, anh nhớ bản thân đã học muốn chết đi sống lại, cuối cùng, sự nỗ lực của anh đã giúp anh đạt được kết quả khi điểm thi lại cao đứng thứ 2 trong tổng số hơn 2000 học sinh đăng ký vào.

Tiêu Chiến vào trường tay này xách túi đồ, tay kia kéo vali thật khiến anh mệt chết mất. Đến khu ký túc xá, anh còn nghĩ làm sao vác cái đống này lên lầu hai bây giờ, thì bỗng có người đi đến, người này giúp anh mang đồ lên phòng.

Theo con mắt của một dân mỹ thuật như anh, thì con người này thật sự rất đẹp, sống mũi cao, đôi mắt hẹp dài toát lên vẻ ma mị, đôi môi đỏ hơi mím lại, người này cao gần bằng anh, có nụ cười có thể giết chết người, lại còn tốt bụng, nói chung là cực phẩm của cực phẩm.

Sau đó Tiêu Chiến mới biết, người đó tên là Vương Nhất Bác nhỏ hơn anh một tuổi nhưng đã nhảy cóc một năm học nên cậu học ngang anh. Gia cảnh nhà cậu thì khỏi phải bàn, cha cậu là chủ tịch của một công ty khá lớn, mẹ là người mẫu, nhưng từ khi sinh cậu ra, bà đã bỏ làm người mẫu quay về chăm sóc gia đình. Không những thế trình độ học vấn của cậu cũng không phải dạng vừa, vì cậu là người đã đỗ thủ khoa trong kì thi kia, và khoa mà cậu chọn là khoa kinh tế.

Nhưng cái làm anh đổ gục trước cậu là sự dịu dàng tử tế của cậu chứ không phải do gia thế hay gì tương tự vì anh cũng đâu có nghèo!

Vương Nhất Bác chung phòng ký túc với anh nên tình cảm cứ thế chậm rãi mà lớn dần, và đương nhiên cậu không hề biết. Dù thế giới đã ở thế kỉ XXI nhưng đâu phải ai cũng chấp nhận tình cảm này, anh sợ nếu bản thân nói ra, cậu sẽ xa lánh, nên đã im lặng giữ tình cảm của mình.

__________________

Hôm nay, vốn dĩ sẽ là một ngày đẹp trời cho đến khi Vương Nhất Bác dẫn một cô gái đến trước mặt anh và nói.

"Anh ơi, đây là bạn gái em, cô ấy thật dễ thương đúng không?"

Một dòng chua xót chảy qua tim anh, nắm chặt bàn tay lại để kìm chế cảm xúc, gượng gạo mỉm cười nói:

"Dễ thương lắm, chúc hai em hạnh phúc nhé." Cô gái kia được khen liền đỏ mặt cúi xuống đất, Vương Nhất Bác thấy vậy liền nắm tay nàng ta rồi hướng anh nói:

"Tất nhiên rồi, chúng em nhất định sẽ hạnh phúc.... Mà còn anh nữa, anh tính ế đến bao giờ, em còn muốn chờ anh có bạn gái để còn đi chung với nhau nữa đấy!" Vương Nhất Bác dừng một lúc rồi nói tiếp.

[Bác Chiến] [Hoàn] Thật May Vì Em Đã Đến KịpNơi câu chuyện tồn tại. Hãy khám phá bây giờ