Oneshort

631 73 3
                                    

Tôi - Jeon Jungkook, 19 tuổi là sinh viên năm nhất của khoa Mĩ thuật. Dạo này tôi có một thói quen...

"Jungkook à, cậu lại đi tới đó nữa sao?!"

"Tất nhiên rồi".

Tôi vội vàng thu dọn đồ đạc rồi vội lao ra ngoài mặc kệ cái lắc đầu chán chường của cậu bạn tôi. Tôi không hề cảm thấy điều đó là một việc ngu ngốc hay mất thời gian ngược lại tôi thấy cực kì hạnh phúc khi đến nơi đó. Tôi gọi việc này là một hoạt động bắt buộc trong ngày hay một thói quen không thể bỏ.

Tôi ngước mặt nhìn lên tấm bảng trước mặt, 'phòng thanh nhạc". Tôi luôn đến đây mỗi lúc kết thúc tiết học buổi chiều và rời đi khi trời chạng vạng tối. Tôi gọi nơi đây là 'thiên đường', tôi nghĩ nếu ai đã từng đến đây cũng sẽ nghĩ như tôi thôi.

Tiếng piano bắt đầu cất lên. Lúc nào cũng thế, khi mọi người đã về hết thì từ phòng thanh nhạc luôn truyền đến tiếng piano trong trẻo. Tôi đưa mắt nhìn vào trong phòng, một thân hình mảnh mai đang ngồi trước cây đàn, ngón tay điêu luyện nhẹ nhàng lướt trên từng phím đàn, đôi mắt nhắm hờ dường như đang cảm nhận giai điệu bài hát. Theo như tôi biết anh ấy là Min Yoongi, sinh viên năm cuối khoa Âm nhạc, anh ấy chơi piano rất giỏi, trông anh ấy cứ như một thiên thần lạc xuống trần gian với làn da trắng và mái tóc màu xám khói. Tôi đã nghĩ nếu anh ấy là thiên thần thì tôi sẽ giấu đi đôi cánh của anh ấy đã anh ấy có thể ở lại đây. Sau đó tôi lại tự cười giễu chính mình vì cái suy nghĩ ngu ngốc và ích kỷ đó.

"Jeon Jungkook khoa Mĩ thuật phải không? Tôi thấy em ngày nào cũng ở ngoài cửa".

Tiếng nhạc bỗng nhiên dừng lại, thay vào đó là một giọng nói trầm đầy cuốn hút. Đó là lần đầu tiên tôi nghe giọng anh ấy. Tôi vội hoàn hồn lại, anh... anh ấy biết tôi?

"Em... Em xin lỗi vì đã làm phiền tiền bối ạ".

Mỗi lần đến đây tôi đều rất cẩn thận và tránh tối đa việc làm phiền anh ấy, nhưng chẳng ngờ được rằng anh sứ đã sớm nhận ra tất cả. Tôi xấu hổ cúi đầu xin lỗi anh ấy, tim bỗng dưng dập nhanh hơn bình thường, ôi cái tình huống này là sao đây.

"Không có đâu, tôi chỉ tò mò về cậu hậu bối ngày nào cũng đến nơi tẻ nhạt này nên muốn hỏi thôi. Với cả sau này mỗi lần đến cứ vào đây đừng đứng ngoài đó nữa, tôi không có ăn thịt em đâu".

Tai tôi ù đi không còn nghe rõ nữa, giọng nói của anh ấy cứ như mật ngọt, từng chút từng chút rót đầy tim tôi. Tôi đã nghe mọi người nói về anh ấy, một con người lạnh lùng, ít nói và không thích giao tiếp. Nhưng giờ đây tiền bối Min Yoongi mà tôi được nghe lại chính là một thiên thần.

"Không đâu ạ, tiền bối đàn rất hay ạ, em thật sự rất ngưỡng mộ tiền bối".

Đến khi ngồi xuống ghế, nghe tiếng đàn cất lên lần nữa, tôi vẫn có cảm giác không thật. Tôi đã bước chân vào căn phòng này, lần đầu tiên, ở cùng với tiền bối Min Yoongi.

***

"Tiền bối".

Tôi chạy thật nhanh đến căn phòng quen thuộc, hôm nay quả là một ngày xui xẻo, tôi bị giữ lại phòng mĩ thuật một lúc, sau khi rời đi liền chạy thật nhanh đến đây. Hôm nay lại đến muộn hơn anh ấy rồi.

Bạn đã đọc hết các phần đã được đăng tải.

⏰ Cập nhật Lần cuối: Jan 29, 2021 ⏰

Thêm truyện này vào Thư viện của bạn để nhận thông báo chương mới!

[Oneshot] || Yoonkook || Euphoria Nơi câu chuyện tồn tại. Hãy khám phá bây giờ