Cảm Xúc

314 12 0
                                    


Vài ngày phát sinh nhiều chuyện không hay ở bệnh viện, Cố Ngụy cũng vì những chuyện đấy mà buồn phiền không thôi, về nhà phát sinh bực bội với người yêu của mình, Trần Vũ, là đại úy của sở cảnh sát thành phố B.





Bình thường cậu luôn đi đón Cố Ngụy đúng giờ sau đó hai người sẽ đi ăn tối hoặc đi siêu thị mua đồ về nấu ăn cùng nhau rồi trải qua một đêm ngọt ngào. Vậy mà hôm nay chỉ vì có chuyện Trần Vũ tới đón anh trễ năm phút anh liền đùng đùng nổi giận khóa máy bắt taxi về nhà khiến Trần Vũ một phen chạy đôn chạy đáo tìm kiếm anh khắp bệnh viện, nếu không phải Vu Bân - bạn thân Cố Ngụy nói đã thấy Cố Ngụy bắt taxi về rồi thì chắc đại úy sở cảnh sát B phải đăng tin tìm người thất lạc mất.



Chưa hết đâu về nhà thấy Cố Ngụy một thân đồ ngủ nằm trên giường không màng tới ăn uống lại khiến Trần Vũ lo lắng không thôi. Chỉ có những lúc bệnh nhân Cố Ngụy phụ trách xảy ra chuyện thì anh sẽ rơi vào tình trạng bế tắc, gắt gỏng không quan tâm tới mọi việc xung quanh kể cả Trần Vũ. Khi biết anh thế này cậu cũng chỉ yên lặng ở bên cạnh anh hoàn toàn không hỏi tới vấn đề của anh trừ phi anh chủ động chia sẻ. Trần Vũ mỗi ngày vẫn chia sẻ công việc của mình với Cố Ngụy và anh sẽ lắng nghe và đưa ra lời khuyên cho cậu và tuyệt nhiên không hề có ý định chia sẻ công việc của anh cho Trần Vũ.


- Bảo bảo, dậy ăn tối một chút rồi ngủ tiếp được không? - Trần Vũ vòng qua đối diện gương mặt Cố Ngụy khẽ lay anh dậy.

- ..... - Khuôn mày Cố Ngụy nhăn lại, rõ ràng là ngủ không sâu giấc, chỉ cố ép mình vào giấc ngủ

Trần Vũ thừa biết anh đang trốn tránh, cậu vuốt ve cánh tay Cố Ngụy khẽ nâng cằm anh đặt lên một nụ hôn, lúc đầu chỉ muốn hôn phớt qua thôi nhưng nhận được đáp lại từ phía anh, nhanh chóng tiếng ướt át ái muội vang lên trong phòng ngủ, Cố Ngụy khẽ rên nhẹ vài tiếng há miệng kích thích Trần Vũ đưa lưỡi vào sâu hơn khuấy động khoang miệng đánh thức tất cả các giác quan trong cơ thể mình.

- Mình làm đi - Cố Ngụy tách ra khỏi nụ hôn sâu, đôi mắt tỉnh táo nhìn sâu vào mắt Trần Vũ, rồi quàng tay lên cổ cậu kéo cậu vào cuộc yêu khác, mục đích dùng dục vọng che đậy sự bất an trong tâm trí mình lúc này.

- Cho em biết, trong bệnh viện xảy ra chuyện gì? - Trần Vũ thừa biết Cố Ngụy đang nghĩ gì, cậu dứt ra khỏi đôi môi ngọt ngào của anh, day nhẹ nốt ruồi bé xinh rồi duyện cắn vùng cổ và xương quai xanh, miệng hỏi thì bàn tay chuyển xuống vuốt dọc thân thể anh.

- Ưm..ah...khô..ng ....có...gì - Cố Ngụy ngửa cần cổ thon dài tiện đường cho Vương Nhất Bác để lại vài ấn kí, thân thể run nhẹ khi tay cậu vén áo ngủ của anh lên, một tay sờ vào hạt đậu nhỏ, một tay lột chiếc quần ngủ của anh chỉ chừa lại chiếc quần chữ T duy nhất, đôi chân dài được bàn tay Trần Vũ vuốt nhẹ.

- Nếu anh không nói... em không có cách nào giúp anh được cả. - Trần Vũ xen kẽ giữa những lúc liếm láp hạt đậu nhỏ còn lại, lưỡi cà lên hạt đậu khiến chúng sưng lên. Cố Ngụy ngửa đầu rên lên một tiếng thỏa mãn.

Reng Reng Reng - Điện thoại Cố Ngụy vang lên.

- Alo - Giọng anh phảng phất giọng mũi, mùi tình dục còn chưa tan. - Được tôi tới ngay.

[VCCT] Chuyện Cuộc Sống Nơi câu chuyện tồn tại. Hãy khám phá bây giờ