#1: Những kẻ quái dị - VuioTech

359 10 2
                                    

For 

"Những người quái dị" là tập hợp 4 mẩu truyện kỳ ảo không liên quan đến nhau.Cảm giác đầu tiên khi mình đọc truyện đó là khá thú vị. Từ cách viết đến ý tưởng độc đáo, không nhiều bạn ở Wattpad viết theo hướng này. Trong ba truyện thì mình thích truyện "Tháp xa" nhất, vì mình cảm thấy rằng đó là phần khá tròn trịa, từ văn phong đến cách triển khai ý tưởng, mở và kết truyện. Phần mình không thích nhất có lẽ là phần "Cây thời gian".

Chúng ta sẽ nói về ưu điểm trong truyện của bạn trước. Cả bốn truyện đều có ý tưởng và mong muốn truyền đạt một thông điệp gì đó rõ ràng. Cách hành văn của bạn cũng tương đối trôi chảy, tuy nhiều chỗ mình cảm thấy thoại hay cách dùng từ còn chưa ổn thỏa lắm, nhưng mình nghĩ bạn đã cố hết sức để bứt ra khỏi kiểu hành văn mà phần lớn các bạn mới tập viết gần đây hay mắc phải – hành văn kiểu tiểu thuyết mạng Trung Quốc. Một điểm sáng nữa trong truyện là cách bạn miêu tả khung cảnh rất gợi, khi mình đọc thì mình có thể tưởng tượng được phần nào khung cảnh bạn miêu tả, ví dụ đoạn ở rừng trong truyện thứ nhất, đoạn nhân vật John và Kyrie đứng trước biển ở truyện ba và cảnh ngọn tháp mờ xa ở truyện thứ hai. Khi viết mà mình có thể diễn đạt đủ để người đọc hình dung ra khung cảnh trong đầu thì tức là bạn cũng thành công được một phần rồi. Mình đánh giá cao những bạn có thể viết được như vậy, nên hi vọng bạn sẽ rèn luyện thêm và phát huy điểm mạnh này.

Về ưu điểm là vậy, giờ mình sẽ chia sẻ một vài cảm nhận về điểm chưa mạnh lắm:

Cách triển khai ý tưởng hơi rập khuôn: Đây là điều đầu tiên mình cảm nhận được sau khi đọc "Những mặt trời bé con""Tháp xa". Ban đầu đọc với tâm thế thú vị, tò mò muốn theo đến cuối của truyện thứ nhất để xem bạn giải thích về nhân vật "cô gái" ra sao. Tuy nhiên, qua đến truyện "Tháp xa" đọc khoảng 1/3 truyện là mình lờ mờ đoán được diễn biến tiếp theo, sang hai truyện còn lại thì mình bắt đầu muốn nhảy cóc xuống đọc phần kết vì đã đoán được diễn biến phần giữa. Bạn có ý tưởng lẫn thông điệp muốn chuyển tải, vì thế mình nghĩ bạn hãy thử tìm thêm nhiều cách triển khai lẫn kết cấu truyện khác xem sao, ví dụ như kết cấu ngược, vòng lặp hoặc đan xen các mạch truyện...

Truyền tải thông điệp: Truyện đầu tiên và truyện thứ tư khá khó hiểu với mình, tuy nhiên không phải vì nội dung thông điệp. Ở truyện đầu, có vẻ là bạn viết khi chưa định hình được mình hướng đến thông điệp gì mà giống như bạn có một ý tưởng và bạn cứ như vậy viết ra thôi. Ok, phần này cũng không có gì đáng phàn nàn. Vấn đề nằm ở truyện thứ tư, truyện này bạn triển khai rất dài dòng và lan man. Một phần nữa, bạn nhồi nhét quá nhiều chi tiết vào truyện, cộng với cách kể truyện dàn trải nên khi mình đọc mình chỉ có hai lựa chọn: chăm chú tình tiết thì bỏ qua nội dung và theo dõi nội dung thì bỏ qua tình tiết. Rõ ràng truyện có ý tưởng tốt, nhưng vì cách triển khai mà khi đọc xong mình hoàn toàn không có ấn tượng gì lắm với truyện. Mình cho rằng khi viết truyện ngắn, cần có một sự cân bằng giữa nối dung và cách kể truyện. Do đặc trưng của truyện ngắn là "ngắn" về dung lượng, nên bạn cần chọn lọc chi tiết nào đặc sắc để khai thác, trau chuốt cho lời văn. Trong trường hợp bạn muốn đầu tư cho một truyện có nội dung phức tạp như "Cây thời gian", mình nghĩ bạn nên chọn một cách diễn đạt khác, hạn chế miêu tả quá chi tiết mà tập trung vào kể truyện thuần thôi.

Lời thoại vẫn còn "kịch": Điểm này thì mình nghĩ khi bạn viết nhiều bạn sẽ dần cải thiện được. Mỗi bối cảnh sẽ có một phong cách lời thoại khác nhau, cùng một ý thì người Việt và người nước ngoài sẽ nói kiểu khác, việc của tác giả là mô phỏng lại điểm khác biệt này sao cho hợp lý và thuyết phục. Ví dụ

"Chẳng phải là do lời nguyền của con bé đó sao?" – Mặt trời bé con

Khi đọc thoại này, trong đầu mình chỉ auto hiện ra cấu trúc một câu hỏi Yes-No question trong tiếng Anh. Thường thì ít khi người ta sử dụng mẫu câu này cả trong cuộc sống lẫn sách vở.

Bạn có thể diễn đạt kiểu khác:

"Chắc lại do con bé đó rồi!"

"Cái con ma làm ấy!"

Vấn đề này xuất hiện rõ ràng hơn trong truyện thứ tư, khiến cho phần thoại của truyện đọc khá mệt mỏi và giống như đọc thoại truyện tranh. Đấy là còn chưa kể đến một vài chỗ bạn dùng các từ tượng thanh kiểu như "xoảng", "aaaaaa", "tinggg"...dùng từ tượng thanh thì cũng không sai, nhưng mình nghĩ nên hạn chế và cố gắng chuyển nó sang dạng miêu tả để không làm đứt mạch cảm xúc của người đọc.

Thoại quá nhiều: Cái này chỉ là cảm nhận và quan điểm riêng của mình, nhưng mình cho rằng ở một vài đoạn bạn hơi lạm dụng thoại. Tức là bạn có thể sử dụng cách trần thuật để diễn tả lời thoại, ví dụ: Cô ta nói với tôi về chứng bệnh kỳ lạ, khiến cô ta không thể chợp mắt nổi trong suốt hai ngày qua... Thay vì bỏ nó vào một câu thoại.

Thật ra thì thoại cũng không có vấn đề gì, nhưng quá nhiều thoại trong một one-shot tạo cảm giác khá giật cục. Như mình đã nói ở trên, vì one-shot hay truyện ngắn rất ngắn nên phải tận dụng từng câu từng chữ, cô đọng nhất có thể để làm nổi bật phần bạn cho là đặc sắc nhất. Trong trường hợp của "Khi tôi nhìn về phía biển", do quá nhiều thoại nên khi đọc đến đoạn ấn tượng như cảnh bác sĩ nhìn thấy cô bệnh nhân hát nghêu ngao trên mái nhà, bạn lướt qua khá nhạt nhòa.

Phía trên là cảm nhận của mình sau khi đọc 4 mẩu truyện trong "Những người quái dị". Hi vọng rằng nó giúp ích được cho bạn. Chúc bạn ngày càng viết tốt hơn cũng như có nhiều tác phẩm hay.

THE REVIEWER - Review dạoWhere stories live. Discover now