Một buổi sáng trong lành, trời xanh, mây trắng. Trên cành chim hót líu lưỡi để đón chào một ngày mới. Tại một ngôi nhà nào đó, một cô gái dáng vẻ ưa nhìn, toát ra vẻ dịu dàng đang gọi điện thoại.
Đây là cuộc điện thoại thứ 10 mà Eunbi đã điện cho - người - nào - đó mà ai cũng biết là ai. "Hẹn hò" nhau rồi mà giờ không thấy nó đâu. Chỉ chờ đầu dây bên kia bắt máy cô liền nhẹ nhàng lên tiếng:
- Con điên kia mày đang ở đâu đấy? Hẹn 8 giờ nhưng bây giờ đã là mấy giờ rồi hả? Mặt trời qua mông rồi mà mặt mày thì chẳng thấy đâu.
- Sắp tới rồi, khổ quá. Trễ có tiếng rưỡi à. Cuối tuần mày cũng phải để tao ngủ thêm chứ - Bên kia lười biếng trả lời.
-Sắp tới? Vậy mày tới đâu rồi.
- Cổng nhà tao :))))))
-...
- Đùa đấy. Tao sắp tới rồi.
- Tới đâu?
- Cổng nhà tao :>>>>>
-...
-...
- MÀY NHÂY NÓ VỪA THÔI!!!!!!!!!!!
Bên này Iseul phải để điện thoại cách ra xa để tránh làm tổn hại thân thể.
- Giỡn chơi mà căng quá à. Sắp đến nhà mày rồi. Khi nào tới bổn cung sẽ điện thoại cho nhà ngươi ra nghênh đón.
- Biết điều rồi đấy. Lần sau còn nhây như thế thì mày coi chừng tao.
- Bố lại sợ mày quá cơ. Nhưng về độ nhây tao mới á quân thôi. Quán quân còn đang ngủ trong nhà tao đấy - Iseul lên tiếng - Thôi cúp đây.
Bíp. Tiềng tắt máy vang lên. Eunbi thắc mắc. Ai mang họ Kim cũng đều nhây như vậy sao ?!?
Ngay lúc đó, trên chiếc giường êm ái có một chàng trai đẹp như tượng ( vỡ ) đang say giấc nồng. Khuôn mặt góc cạnh chuẩn từng xen - ti - mét. Bỗng nhiên, anh hắt hơi một cách mạnh mẽ:
- Ách xìiiiiiiiiiiiiii con chim non trên cành cây hót líu lo hót líu lo - Taehyung ngái ngủ, lèm bèm - Mới sáng sớm ai nhắc mình vậy ta.
----------------------------------------------------------------------------------------------
- Thái hậu mong người suy xét - Eunbi tay ôm chồng sách nức nở - Mua hết cho thần thiếp đi mà!!!!
- Mày mua gì lắm vậy cái tủ sách nhà mày chưa đủ hả? - Iseul ngán ngẩm lắc đầu
- Sách thì làm sao mà đủ - Eunbi ra vẻ triết lí - Thật ra thì lâu rồi tao có đọc ngôn tình đâu.
- Ồ. Vậy thì sao? Liên quan gì?
Eunbi trầm ngâm một lúc đáp:
- Từ lúc theo đuổi tiền bối Park tao không đọc nữa. Vì sợ anh ấy nghĩ tao là trẻ con, mơ mộng. Hơn nữa, anh ấy thích con gái có kiến thức mà. Nên tao đổi thành mấy cuốn triết học hết. Giờ hối hận quá. Tao đã bỏ lỡ bao nhiêu anh soái ca rồi :<<<<<<<
- Ô tiền bối Park à. Chứ không phải Jimin oppa sao - Iseul vờ ngạc nhiên hỏi
- Cũng không thân thiết để gọi như vậy. Lúc trước gọi như thế để anh ấy chú ý đến tao một chút. Bây giờ cũng không cần thiết làm vậy nữa - Eunbi gương mặt thoáng buồn.
BẠN ĐANG ĐỌC
(BTS) (Jimin) Đơn Phương
Fanfiction- Em đã đơn phương anh 4 năm rồi. Em muốn từ bỏ. Em không muốn thích anh nữa. - Ai bảo là 4 năm đó em đơn phương.