Rusalka
Tom là một cậu bé 7 tuổi, sống cùng bố mẹ và một em gái ở nơi thành phố sầm uất, đông đúc và chật chội. Cậu là một đứa trẻ nghịch ngợm, hiếu kì và lắm mồm, một đứa trẻ mà nhìn vào ai cũng thấy thật vui vẻ. Thế nhưng, sau một chuyến đi về làng quê cùng bố mẹ, cậu trở thành một con người hoàn toàn khác, lầm lì, gần như tự kỉ...
Bố mẹ chỉ biết cậu đã biến mất 2 ngày trong chuyến đi, nhưng không ai biết trong quãng thời gian ấy, chuyện gì đã xảy đến với cậu, và tại sao cậu lại trở nên như vậy... Họ cực kì bối rối, đau buồn, bởi mỗi lần gặng hỏi Tom, cậu đều im lặng, thậm chí là gào hét, khóc lóc và tự làm hại bản thân mình.
Họ không còn cách nào khác, đành tìm đến vị bác sĩ tâm lý giỏi nhất trong thành phố ấy – Alec, với hi vọng sẽ giúp Tom trở lại cậu bé vui tươi, hồn nhiên của ngày nào.
___________________________
Alec bước lên cầu thang chật hẹp của ngôi nhà nọ, thầm suy nghĩ về bệnh nhân tiếp theo của mình. Anh đã làm bác sĩ tâm lý rất lâu, nhưng những trường hợp như thế này cũng rất hiếm gặp.
Cậu bé này thật kì lạ, chuyện gì có thể khiến con người ta hoàn toàn thay đổi nhân cách trong vòng hai ngày chứ? Chắc chắn cậu bé đã chứng kiến một cảnh tượng đáng sợ đến mức khiến thế giới quan của cậu ta trở nên méo mó...
Anh vừa nghĩ, vừa mở gõ cửa căn hộ nọ.
Một người đàn ông ra mở cửa, chào hỏi anh thật nồng nhiệt, đó hẳn là bố cậu bé kia. Người phụ nữ thấy anh bước vào, cũng chạy lại cười với anh, mời anh ngồi xuống phòng khách và uống trà.
Hai người đều tỏ ra trấn tĩnh, nhưng trông họ rất mệt mỏi, nỗi lo lắng đong đầy trong ánh mắt nhìn anh.
Alex chào họ và bắt đầu nói về trường hợp của bé Tom, "Tôi rất hiếm khi gặp phải những trường hợp thay đổi tâm lý bất chợt, mà không biết nguyên nhân thế này. Anh chị có thể kể rõ hơn về vụ mất tích của Tom không?"
Hai người nhìn nhau lúng túng, "Thật xấu hổ quá, là do chúng tôi sơ sẩy, để lạc mất cháu. Hôm ấy chúng tôi đi dã ngoại trong rừng, trong lúc bận soạn đồ đã không để ý. Khi chúng tôi gọi thì đã không thấy cháu bé đâu nữa. Tom là một đứa trẻ nghịch ngợm, hẳn trong lúc đó, nó đã chạy vào rừng."
"Vậy là anh chị để lạc mất cháu bé trong rừng?"
"Vâng, sau đó chúng tôi đã rất lo lắng. Chúng tôi đi tìm cháu khắp mọi nơi, dò hỏi tất cả mọi người trong làng, nhưng không một ai thấy cháu cả. Chúng tôi gần như mất hết hi vọng."
"Trong bức thư anh chị có viết, sau 2 ngày đã tìm được cháu bé?"
"Ồ vâng, sau 2 ngày, người gác rừng đã tìm được Tom. Lúc đó nó đang đờ đẫn lang thang ở bìa rừng, người ướt sũng, nhìn rất chật vật. Từ lúc đó, Tom đã thay đổi, nó không nói cười vui vẻ như xưa nữa. Dù chúng tôi có làm gì, nó cũng chỉ im lặng, ngẩn ngơ nhìn vào hư không..."
"Tôi đoán rằng trong thời gian mất tích, Tom đã phải chứng kiến một cảnh tượng khủng khiếp. Tâm lý non nớt của cháu bé đã không chịu nổi và gây ra những phản ứng..."
BẠN ĐANG ĐỌC
Truyện ma ngắn
Spiritualhôm trc ngồi h tự học rảnh quá viết cái này. Không hiểu sao nó thành truyện luôn. hehe, dù sao cũng giới thiệu đã nào: Đây là truyện ma, chắc chắn là truyện ma (dù đọc hơi bị nhảm, vv) mấy nhân vật trong này ko thống nhất, mỗi chap là 1 truyện. Tất...