- Mắt em đã bao giờ ướt tình chưa?
Đôi mắt hạt dẻ của em mở tròn vo, chớp chớp nhìn tôi như thể lạ lùng lắm. Có vẻ em không hiểu câu hỏi của tôi, và thực tình tôi cũng chẳng hiểu bản thân mình nữa.
Có kì lạ không khi một nhân viên kế toán chi gần nửa số tiền tiết kiệm trong hai năm chỉ để thỏa mãn trí tò mò của bản thân trong phút chốc, và rồi lại ngu ngốc phải lòng một kẻ trai bao mới gặp gỡ lần đầu.
Có thể nói là yêu chưa nhỉ?
- À anh này... Nói mấy chuyện như này trong phòng tắm thì không hợp cho lắm. Có thể bế em ra khỏi đây rồi chúng ta đến một quán cafe khuya để nói nhé. Gần lắm, đi bộ vài phút là đến rồi.
Em có chút ngại ngùng khi mở lời, lảng tránh câu hỏi của tôi. Cũng phải thôi, chẳng kẻ nào lần đầu gặp mặt đã hỏi câu tế nhị như thế.
Vòng một tay qua ngang lưng em, một tay còn lại vòng qua khoeo chân, gần như chúi cả ngực xuống sát mặt nước, tôi nhấc bổng em lên. Em trần trụi và gọn lỏn trong lòng tôi. Dù khi mới gặp tôi đã hơi bất ngờ về tướng tá của em: một chàng trai khỏe khắn và có đôi chút đô con, thật không nghĩ rằng cơ thể ẩn dưới lớp áo em lại vừa mảnh mai mà còn rắn chắc được đến thế. Khi đứng cạnh nhau, có thể nói rằng tôi và em có đôi chút giống nhau.
Khoác lên cho mình và em tấm áo tắm, tôi đặt em ngồi ở góc giường, sấy khô tóc cho em.
Em như chú mèo nhỏ, mắt nhắm hờ thoải mái để yên cho tôi sấy tóc, cơ thể như được buông thả tùy ý, nếu không có hai cánh tay em chống về đằng sau lưng, có lẽ em sẽ ngã luôn ra giường mà đánh một giấc. Cánh môi hồng phớt của em đưa lên tỏ ý cười nhẹ.
Em để tóc dài quá mắt, những ngọn tóc không được chăm chút kĩ càng nên xơ yếu vô cùng. Dù vậy mái tóc em vẫn rất mềm, cảm giác như tôi đang đưa tay xoa đầu một chú linh miêu dễ thương cuốn người vậy.
- Anh kì lạ thật đấy. Tại sao anh vẫn còn ở lại chăm sóc em? - Em đưa mắt ngước lên nhìn tôi, một tay đưa lên đầu giữ lấy bàn tay tôi, nắm nhẹ. Cái nắm tay của em làm tôi giật mình. Thật vậy, tại sao tôi lại chăm sóc cho một tên trai bao?
Có phải vì muốn bù đắp cho em khi vừa cùng em trải qua một trận hoang dại?
Hay là vì muốn chăm sóc cho em như bản năng của một thằng anh trai?
Tất cả không phải, tôi chẳng rõ nữa. Trong đầu tôi đang nghĩ cái gì? Tại sao tôi vẫn tiếp tục ở lại sau khi đạt được ý nguyện thỏa mãn bản thân và em thì đã hoàn thành công việc của mình xứng đáng với số tiền tôi trả?
Mối quan hệ hiện tại của chúng tôi chỉ là kẻ bán và người mua, một người trao thân mình cho kẻ khác sỉ vả và một kẻ mua thời gian thác loạn để xoa dịu con quái thú trong lòng.
Tôi và em chẳng là gì cả.
- Lần đầu tên có người tốt với em đến vậy... Thật tình phải cảm ơn anh nhiều lắm.
Đôi mắt em hồn nhiên nhìn tôi, trên môi nở một nụ cười đến là ngọt ngào thoáng để ẩn hiện chiếc răng thỏ dễ thương.
![](https://img.wattpad.com/cover/216730084-288-k860003.jpg)
BẠN ĐANG ĐỌC
em. x taekook
Fanfiction𝘚𝘶𝘮𝘮𝘢𝘳𝘺: "Em là một trai bao cao cấp, người ta có thể bỏ ra vài ba xấp tiền dày cộp chỉ để có cơ hội vui vẻ cùng em một đêm. Nhưng em luôn có hai nhu cầu và người ta luôn sẵn sàng đáp ứng: Một là không bao giờ tìm đến em nữa, hai là phải che...