DoP: Sun, 29-Mar-2020
Story Name: N/A
Author: @seung_wan_danim
Bản dịch chưa được sự cho phép của tác giả hay còn gọi là dịch chui.
Shot được up nhân dịp kỷ niệm sinh nhật lần thứ 30 của Bae Joo Hyun hôm này vừa tròn 3 tuổi.
Spell-checked bởi một người em thân iu hay còn gọi là chị L.T.G. :))
Cảm ơn lời giới thiệu của một người em thân iu khác cho mình về cái shot này
Một lần nữa, HAPPY BIRTHDAY, BAE JOO HYUN!!! Người con gái tuyệt vời nhất thế hệ này. Cám ơn chị vì đã lớn lên thật tốt đẹp. Hy vọng là chị đã có một ngày sinh nhật tuyệt vời và hạnh phúc.
Chúc mọi người có một đêm chủ nhật tuyệt vời và nhớ cẩn thận với cô Vy nhé.
----------------------//-------------------------
Wendy ngồi dưới sàn, lưng tựa vào thành chiếc sofa nơi Irene đang say giấc, sự tĩnh lặng bao trùm căn phòng nhẹ nhàng bị khuấy động bởi tiếng vi vu đều đặn từ chiếc máy làm ẩm.
Trời đã về khuya. Khuya đến mức hầu như tất cả thành phần dân cư là sinh viên đều đã nghỉ ngơi vào một đêm trong tuần như thế này.
Nhưng đêm khuya đối với một vampire như Wendy mà nói chưa bao giờ là vấn đề cả. Thời điểm này trong ngày luôn luôn là một người bạn của cô.
Nguồn ánh sáng duy nhất trong căn phòng từ chiếc laptop như đang giễu cợt cô bằng những từ ngữ mà cô không thể nghĩ ra để thêm vào được nữa.
Wendy lầm bầm, xoay người rồi vùi mặt vào chiếc gối tựa mềm mại đang nằm ngay bên cạnh cơ thể ấm áp của Irene. Cô nàng mê ngủ cựa quậy, vặn vẹo cơ thể một hồi rồi từ tỉnh giấc với đôi mắt lim dim cố thích ứng dần với ánh sáng trong phòng
"Xin lỗi em." Wendy thì thầm.
Irene ngáp dài một cái, những ngón tay thanh mảnh của cô che đi khuôn miệng đang mở to. Những lúc nàng thế này luôn làm Wendy cảm thấy bị thu hút. Chẳng qua cũng chỉ là một cử chỉ lịch sự bình thường nhưng lần nào cũng khiến Wendy nhìn đến ngây người.
"Đã xong bài luận rồi à?"
Wendy trưng ra vẻ mặt mếu máo, cô thở dài, quay lại đối diện với ánh sáng của chiếc máy nơi chứa đựng thứ đã làm khổ cô nhiều giờ liền.
"Môn lịch sử chán ngắt."
Những ngón tay dịu dàng luồn qua mái tóc của Wendy và nhẹ nhàng mơn trớn những lọn tóc mềm mại. Vai của Wendy đột ngột hạ xuống, cơ hàm thả lỏng khi cô ngả người nhấn mình vào sự đụng chạm ấm áp của Irene.
"Em chẳng hiểu sao chị còn học môn này làm gì? Chị cũng sống qua hết từng ấy thời gian rồi còn gì."
"Trí tưởng tượng của em cũng phong phú lắm nhỉ, em nghĩ chị sẽ lảng vảng gần mấy chỗ chiến trường trong mấy cuộc Thế Chiến đó chắc. Chị có một quan điểm rất lành mạnh về việc sinh tồn đấy, cám ơn nhiều nhé."
Wendy miễn cưỡng tách mình khỏi sự dịu dàng kia, bắt lấy bàn tay của Irene rồi áp lên đó một nụ hôn.
"Thêm nữa là mấy nhà thổ ở Paris ngày xưa đúng là chốn tiêu khiển thiên đường đó nha!"
![](https://img.wattpad.com/cover/218565200-288-k468412.jpg)
BẠN ĐANG ĐỌC
[trans] [wenrene] Short Fic Collection
FanfictionTổng hợp những short fic được chọn và dich một cách ngẫu hứng