Sáng hôm sau Nam Joon tỉnh dậy, đầu anh hơi choáng, nhìn xung quanh thì nhận ra không phải nhà mình, đang suy nghĩ thì có tiếng chuông vang lên
- Vào đi-
Nam Joon lên tiếng
Nhân viên đẩy đồ ăn sáng vào, cúi đầu chào anh
- Bữa sáng của quý khách ạ-
Nhân viên nói
- Ai đã đưa tôi đến đây, cậu biết không? -
Nam Joon nhìn người nhân viên hỏi
- Xin lỗi tôi chỉ là nhân viên phục vụ, nên không rõ ạ, nếu anh muốn biết có thể ra hỏi tiếp tân ở quầy ạ-
Nhân viên lắc đầu trả lời
Nam Joon gật đầu, nhân viên rời đi, anh cũng vào vscn rồi thì dùng bữa sáng, sau đó ra quầy tiếp tân hỏi chuyện
- Cô có thể cho tôi biết người nào đã đưa tôi tới đây không? -
Nam Joon nhìn cô tiếp tân hỏi
- Xin lỗi anh, người đó bảo không muốn cho anh biết, nên chúng tôi không thể tiết lộ được ạ-
Cô tiếp tân trả lời
- Vậy cho tôi biết tên được không? -
Nam Joon lại hỏi
- Thành thật xin lỗi, chúng tôi không thể tiết lộ, xin anh đừng làm khó-
Cô tiếp tân khó xử
- Thôi được rồi-
Nam Joon gật đầu, sau đó rời đi, thật ra anh chỉ muốn cảm ơn người đó thôi, sau người đó lại bí ẩn như thế
________....____________
Hôm nay Jin phải đến siêu thị để mua đồ, vì trong tủ lạnh của cậu bây giờ không còn cái gì hết trơnĐang lái xe thì thấy bên đường có một người phụ nữ và một người đàn ông đang cãi nhau
Chân của người phụ nữ kia hình như bị chảy máu, Jin nhíu mày, dừng xe lại và đi đến
- Có chuyện gì vậy?-
Jin e dè hỏi
- Jin -
Người phụ nữ đó ngạc nhiên nhìn cậu
- Phu nhân Kim, bà bị sao vậy ạ?-
Jin cười ngượng hỏi
- Cậu ta đụng phải ta, còn bảo ta sai-
Bà Kim trả lời
- Bà nói gì? Là tôi đang chạy bà xông ra mà-
Cậu ta tức giận nói
- Đây là đường dành cho người đi bộ, tại sao anh lại chạy ở đây?-
Jin nhíu mày hỏi
- Tôi có việc gấp nên mới chạy vào đây-
Cậu ta trả lời
- Vậy anh là người sai rồi?-
Jin nhìn anh ta nói
- Thôi được rồi, coi như tôi xui, muốn đền bao nhiêu nói đi-