Chương 10. Lời nói ra rồi, nhưng tim thì sao?

370 34 0
                                    

Một tuần sau đó là thời gian bận rộn với toàn thể học sinh trong trường, ai nấy đều tất bật với công việc mình được giao, bởi khối nào cũng muốn giành chiến thắng. Đi đến đâu cũng nghe thấy tiếng tranh luận, tiếng dụng cụ, tiếng nhạc xập xình,…tất cả đều thật sôi động.

Hiện giờ, khối Anh đang tập luyện cho tiết mục biểu diễn dưới sự giám sát của Hưởng, nhờ có hai biên đạo Mẫn và Kỳ tài năng, nhóm văn nghệ và các em lớp 10 đã gần như hoàn thành phần thi thứ nhất. Trong lúc giải lao, Quốc đã mua nước lên cho mọi người:

“A, anh Quốc kìa”

“Anh Quốc đẹp giai”

“Em chào anh”

“Hihihihi”

….

Vừa nhìn thấy anh, đám con gái tươi tỉnh hẳn lên, thi nhau ríu rít, bởi trong lúc Hưởng quản lý, không đứa nào dám ho he một tiếng, sợ sẽ bị “xử tử”. Nhờ có Quốc mà không gian như bừng nắng, ai cũng phấn khởi.

“Mọi người chăm chỉ quá, nước đây, mua đủ luôn rồi, không lo”

Anh vừa cười nói vừa đặt thùng đựng mấy chục chai nước xuống, sẵn tiện cầm luôn một chai đi đến chỗ cậu, còn mọi người bắt đầu bu lấy xung quanh, vui sướng vì được xóa tan cơn khát.

“Mời”

Quốc đưa chai nước ra, cười hí hửng, cậu nhìn anh một cái, rồi cầm lấy chai nước, không cười, chỉ nói:

“Cảm ơn”

Chờ cậu uống xong, anh tiếp tục:

“Hưởng dễ thương của tôi làm gì mà để các em phải căng thẳng thế kia?”

“Ai dễ thương của ông cơ? Tôi chả làm gì hết, ngồi im có nói năng gì đâu”

“Tôi hiểu cái ngồi im của Hưởng mà, chỉ có tôi không sợ chứ người khác ai chịu nổi”

“Đồ…”

“Haha”

Lại thế rồi, nói với nhau được mấy câu là y như rằng cậu không cãi được nữa, còn anh thì càng được thể cười, khiến cậu chỉ biết mím môi mím lợi đấm cho vài cái, mà sức của cậu so với anh thì chả làm được gì, chỉ khiến hắn khoái chí thêm, giả vờ xoa xoa vai:

“Ai da, đau quá, sao dễ thương mà đánh đau thế này”

“Dễ thương con mèo ý, tôi tẩn ông một trận bây giờ”

“Bạo lực quá, kiểu này dễ ế lắm nha”

“Ế càng tốt, không khiến”

“Nhưng tôi thích thế”

“…”

Hưởng nghe vậy đơ người ra mất một lúc, anh lại nhìn cậu bằng ánh mắt âu yếm ấy rồi, càng nhìn lâu thì càng bị hút vào, tay chân như bị trói chặt, không cử động được. Trong khoảnh khắc ấy, những tiếng rì rầm bắt đầu xuất hiện:

“U wa, nhìn, nhìn kìa bọn mày”

“Trời, tình tứ giữa nơi công cộng kìa”

LỚP PHÓ, ĐỪNG LẠNH LÙNG VỚI ANH NỮA MÀ ( KOOKV VER )Nơi câu chuyện tồn tại. Hãy khám phá bây giờ