Cột lửa vụt lên cao, rồi hạ xuống, hơi nóng tỏa ra như thiêu đốt cả khoảnh rừng nơi Binh Đoàn Mỹ Nhân quốc. Những nữ chiến binh anh dũng thiện chiến nhất đang phải cật lực chiến đấu với một con quái vật hình thù kỳ dị, sức mạnh và tốc độ lại quá sức tưởng tượng. Thiệt hại củaVân Hổ Binh Đoàn đã vượt quá con số hai ngàn, trọng thương, đoạn chi số lượng không đếm xuể.
- Báo! Tiểu Đoàn cánh tả hoàn toàn bị tiêu diệt.
- Báo! Phó tướng Mục Vụ Hoàn tử trận.- Báo! Phát hiện được quái thú có thể sử dụng du lực từ những nạn nhân bị hút máu, sức mạnh của nó ngày càng tăng lên.- Báo! Quân Doanh bị tàn phá quá nữa, kho lương đã cháy! Xin chỉ thị tiếp theo.Những tin báo dồn dập khiến cho Minh Ty cũng phải đau đầu. Toàn bộ binh lực đóng ở khu rừng này đều do nàng phụ trách, nếu như không chiến mà bại, làm sao còn mặt mũi gặp lại chị của mình.- Toàn quân chú ý, liều chết cũng phải băm vằm con yêu thú này!- Khoan đã! Phó tướng xin người bình tĩnh lại! Chúng ta vì chủ quan đã phải gánh hậu quả quá mức kinh khủng. Đừng để vì nóng vội mà toàn quân chịu cảnh diệt vong! Hồng Kinh Vũ lên tiếng can ngăn.- Đúng vậy! Mong người suy xét! Biện Uẩn Sanh và Ngưu Cảnh cùng với Quảng Ngọc cũng quỳ xuống cầu xin.Không khí Doanh trại trở nên u ám! Sự yên lặng bao trùm khắp những nữ binh nơi đây! Họ đang chờ đợi, họ cũng đang sợ hãi. Lần đầu tiên trong cuộc đời họ phải đối diện với một thứ kinh khủng như thế này, ai sẽ giúp họ, hay họ phải phơi thây nơi này như những người đồng đội của họ. Màn đêm tịch mịch càng làm cho những tiếng rên xiết trở nên cay đắng hơn.A Mộc thân khoát áo bào trắng, ánh mắt như sao trời, ngón tay thon dài khẽ chạm vào thanh gươm ngà. Mỉm cười nhẹ rồi bắt đầu nói.- Minh Ty phó tướng xin an tâm! Hãy để Anh Hùng quốc xử trí việc này.Câu nói như hòn đá lao xuống mặt hồ yên tĩnh, " Đùng" âm thanh vang lên làm toàn bộ những người có mặt ngỡ ngàng. Không phải họ nghi ngờ khả năng của A Mộc, nhưng với sự liên kết của Minh Ty, Biện Sanh, Quảng Ngọc, Hồng Kinh Vũ cũng không thể nào chiến thắng được con quái thú kỳ dị đó. Đừng nói chi là Chấn Nam tướng quân đây.- Ngài có tự quá đề cao mình không vậy! Đây là lời của Phục Thánh, cậu luôn là người có cái nhìn thực tế nhất, cũng là người bình tĩnh nhất trong quân Doanh lúc này.- Đúng! Một mình ta không thể giết được con quái thú đó, nhưng nếu như......Cả gian phòng âm u như được thắp sáng bởi một loại ánh sáng ngũ sắc kỳ diệu. Từng vết lo lắng trên khuôn mặt của các tướng lĩnh như được loại ánh sáng đó chữa trị , những vết thương trên người cũng không cần thuốc than mà giảm nhẹ vài phần. - Phó tướng! Chúng ta thật sự sẽ giết được Vọng Dực Phi chứ! Hồng Kinh Vũ một mình lưu lại trướng của Minh Ty, cùng nàng bàn bạc về những gì A Mộc nói.
- Ta không chắc! Nhưng ta tin với nhân phẩm và sự thông tuệ của hắn ta, những lời hắn nói sẽ có căn cứ của nó! Nhưng.....
- Đúng thế! Đó cũng chính là điều hạ quan muốn nói.... Nếu kế hoạch của hắn thành công chúng ta phải....
Minh Ty trầm ngâm trong giây lát! Gió ngoài trướng thổi mạnh, mặt trời đã bắt đầu nhô lên khỏi dãy núi phương xa. Cằm xoan khẽ hạ, quân lệnh được ban xuống. Quân doanh Vân Hổ toàn tâm toàn lực hổ trợ Chấn Nam tướng quân. Từ giờ phút này, mệnh lệnh của A Mộc là quân lệnh, ai dám kháng cự sẽ trừng trị theo quân luật.A Mộc khôi giáp trang nghiêm, trong tay là thanh gươm ngà trắng muốt, tuyên thệ trước toàn quân sẽ thay họ báo thù cho những chiến binh đã ngã xuống vì Vọng Dực Phi.Chiến dịch săn quái thú chính thức khởi động.Trong vài khắc ngắn ngủi, một thành trì tạm bợ được dựng lên chia cắt khu vực đóng quân và nơi của Vọng Dực Phi. Tin tức về mục tiêu của cuộc săn mỗi giây mỗi phút được đưa tới Luận Bàn trướng- nơi mà toàn bộ tướng lĩnh của Mỹ Nhân quốc và đại thống lãnh Chấn Nam tướng quân A Mộc tập trung đưa ra đối sách.
- Vọng Dực Phi thuộc loại phi hành quái thú. Khả năng sử dụng sóng âm để dò đường và sóng cao tầng để công kích kẻ thù. Ngoài ra, sự đáng sợ của nó là khả năng hấp thụ tinh huyết và tinh hoa tồn tại trong tinh huyết đó.
Từ những thông tin Phục Thánh cung cấp, có thể suy đoán được con Vọng Dực Phi này đã hấp thụ được một loại Du phòng thủ cao cấp nào đó khiến lớp da nó trở nên kiên cố đao thương không xuyên qua được.
- Có thể đó là Du Tê Giáp. Minh Ty đưa ra phán đoán.
Dựa theo hoa văn trên cánh và màu sắc ánh sáng tỏa ra khi vũ khí chạm vào, suy đoán của Minh Ty gần như chuẩn xác 100%.
- Loại Du này... không thể dùng công kích vật lý tấn công được. Biện Uẩn Sanh tiếp lời.
- Không chỉ vậy thôi đâu. Nó đã thôn tính được một loại Du lực thuộc tính Hỏa. Bây giờ công kích hỏa lực cũng không tạo cho nó bao nhiêu tổn thương. Võ sư Ngưu Cảnh đưa ra ý kiến. Trong bốn tướng lĩnh ở đây, ông là người thụ thương nặng nhất vì những phong đao của Vọng Dực Phi.
- Lần tấn công trước tuy không thể hạ gục nó, nhưng cũng làm cho nó chịu không ít thương tổn. Lần này phải đánh toàn lực, triệt tiêu hoàn toàn khả năng hồi phục của nó mới mong chiến thắng được. Phi Tuyết là người đưa ra ý kiến cuối cùng.Vọng Dực Phi gầm lên một tiếng mạnh mẽ, những vết thương trên người không còn ảnh hưởng quá nhiều đến sự hoạt động của nó nữa. Nó dang đôi cánh hừng hừng luồn khí nóng tỏa ra từ loại du mới hấp thụ." Tiêu diệt hết tất cả những Linh hồn mi gặp! Tiêu Diệt! Tiêu Diệt!"Giọng của người phụ nữ ấy vang vọng trong đầu nó, kích phát sát khí trong tâm can, hai mắt nó đỏ lên như máu, nó vỗ cánh, kích phát du Tinh Tốc, gia tăng tốc độ lao về phía quân đoàn Mỹ Nhân quốc.- Báo! Quái thú đã hồi phục và đang thẳng tiến về hướng Doanh trại chúng ta. Một nữ binh trinh sát báo cáo.- Tốt! Thời cơ tới rồi!
