Màn đêm thăm thẳm, vắng bóng người, gió ngừng thổi, cây yên tĩnh, bóng tối cộng hưởng tĩnh lặng, có thể làm một người nội tâm đang sợ hãi càng tăng lên gấp bội.Miệng bị bịt kín, không cách nào lên tiếng kêu cứu, Kiều Văn cảm giác mình lúc này thật sự muốn ngã quỵ, nội tâm rơi vào sợ hãi cùng tuyệt vọng sâu sắc.
"Tên cướp" sau lưng cong lên một chân, dùng đầu gối đè chặt hay tay bị vòng ra sau lưng của Kiều Văn, Kiều Văn sử dụng sức lực toàn thân cũng không thể rút tay ra, chỉ chốc lát sau, hắn nghe được âm thanh thắt lưng bị cởi ra, tiếp đó là tiếng dây kéo bị kéo xuống, Kiều Văn không nhìn thấy tình cảnh sau lưng, nhưng mà không cần nhìn cũng có thể tưởng tượng ra "Tên cướp" là đang cởi quần xuống móc ra dâm côn của mình.
Đúng lúc này, phía sau đột nhiên truyền đến một tiếng "Rầm", tiếp đến là một tiếng hét thảm, Kiều Văn sợ hết hồn, sức mạnh áp chế mình đột nhiên biến mất, hắn lập tức xoay người lại, còn chưa thấy rõ đến cùng là xảy ra chuyện gì, đã bị một đôi tay rắn chắc, mạnh mẽ ôm thật chặt, lao vào một cái ôm ấp ấm áp.
Đây là ôm ấp của Từ Chính Dương, Kiều Văn không thể quen thuộc hơn nữa, hắn theo bản năng mà dùng sức ôm lấy Từ Chính Dương, chặt chẽ dựa vào trong lồng ngực của hắn, thân thể không thể khống chế run lên.
Hai tay Từ Chính Dương vòng ôm lấy hắn, nhẹ nhàng xoa dịu nói: "Đừng sợ, đừng sợ, không sao rồi, không sao rồi..."
Qua chừng nửa phút, Kiều Văn mới trấn định lại, nơi này quá tối, đôi mắt thích ứng bóng tối xong cũng chỉ có thể nhìn rõ đường nét khuôn mặt, Từ Chính Dương không nhìn thấy vẻ mặt của hắn, trong lòng rất sốt ruột, khẩn cấp hỏi: "Có bị thương tổn chỗ nào hay không? Trên người có nơi nào đau không?"
Kiều Văn bình phục một chút hô hấp của mình, trả lời: "Không có, hắn còn chưa kịp làm gì em, anh đã tới rồi."
Nghe thấy hắn nói như vậy, Từ Chính Dương nhất thời mạnh thở phào một hơi nhẹ nhõm, nhưng mà lửa giận trong lòng vẫn như cũ cháy hừng hực, hắn lấy điện thoại di động ra bật màn hình, mở ra đèn pin, đem tia sáng chiếu vào "Tên cướp" bị hắn đánh ngã trên mặt đất, "Tên cướp" nằm trên đất không nhúc nhích, nhìn bộ dáng là đã ngất đi rồi, hắn luyện qua quyền anh, ra quyền rất nặng, cú đấm vừa nãy là đánh vào huyệt thái dương của "Tên cướp", không xỉu mới là lạ!
Mượn ánh đèn pin của điện thoại di động, Kiều Văn rốt cục thấy rõ bộ mặt thật của "Tên cướp", nhất thời đồng tử co rụt lại, không thể tin nhẹ giọng kinh hô: "Là hắn!?"
"Ai?" Từ Chính Dương liền vội vàng hỏi.
Kiều Văn đè xuống kinh ngạc trong lòng, giải thích: "Chính là vị giáo viên lúc trước theo đuổi em, giáo viên của học viện điện tử, Hạ Quân."
"Chết tiệt!" Từ Chính Dương mắng: "Thằng cặn bã này chính là cái tên cóc mà đòi ăn thịt thiên nga kia?" Hắn cầm điện thoại đi tới bên người Hạ Quân đã ngất đi, nhấc chân đá đá mặt của hắn, cười lạnh nói: "A! Không chiếm được liền muốn cường bạo, thật sự là một tên vô liêm sỉ!"
BẠN ĐANG ĐỌC
[ Đam mỹ, H+] Làm một pháo, yêu ngươi luôn !
RomantikTên gốc: Làm một pháo, yêu ngươi luôn (干一炮, 爱上你) Thể loại: Hiện đại, chính kịch, vườn trường, cao H, 1vs1, nên hạ công, công sủng thụ, có tình yêu, có hài hước, HE Edit & beta: Thiên Mã Từ một lần hẹn, Từ Chính Dương đã dính chặt lấy Kiều Văn, từ m...