Cuối ngày kế tiếp, Choi Beom Gyu, quả nhiên đã bị phạt trực nhật.
Nó cũng không hiểu bản thân vì lí do gì lại muốn đi học vào ngày hôm nay. Càng không hiểu sao nó lại ngồi tại chỗ cũ để cho Choi Soo Bin tìm ra và rồi quẳng thẳng cây chổi vào mặt.
- Cũng đứng ở đây rồi, cậu cầm chổi quét luôn đi.
Gì chứ? Nó đáp vậy, bởi nó thậm chí còn chẳng nghĩ tên cứng đầu này thật sự vẫn còn dám sai bảo nó. Nó đã đè nghiến anh ta xuống, bóp cổ anh ta, cho anh ta thấy thái độ chẳng hề thân thiện, nhưng anh ta vẫn ở đây, nói với nó không mấy dè chừng.
Đây là lì lợm hay là muốn chết?
- Anh đã nói từ ngày hôm qua, đúng chứ? Cậu bị kiểm điểm và phạt trực nhật.
Choi Soo Bin bĩu môi, trong tay ôm quyển sổ da dày cộm, thẳng tắp đứng. Dáng người cậu ta cao lại cân đối không gầy gò, trông càng ra dáng công tử bột được bảo vệ không hiểu sự đời.
Nếu bạo lực không dọa được Choi Soo Bin chạy đi như những kẻ khác, vậy chỉ có thể mặc kệ để cậu ta không còn chú ý tới.
- Được rồi._ Nó cầm lấy cây chổi, đứng lên_- Giờ thì biến đi.
Một khi tên phiền phức này cút, Choi Beom Gyu sẽ ngay lập tức bẻ cây chổi này làm đôi.
Choi Soo Bin thế nhưng trái lại không biến đi, còn tiến lại gần nó.
Nó không cản, cũng chẳng né, muốn xem tên dở đời này muốn làm gì.
Choi Soo Bin vươn một tay, vỗ bồm bộp vào hai túi của nó như bảo an khám xét vũ khí nóng, hết túi áo lại túi quần, cặm cụi nghiêm túc như đang làm công việc đòi hỏi sự tỉ mẩn nhất trần đời, nhìn đôi môi phớt hồng vô thức chu ra khiến Choi Beom Gyu vừa muốn cười, vừa chẳng hiểu ra sao cả.
Muốn thứ gì? Tiền sao? Vậy thì thật đáng tiếc cho học sinh giả gương mẫu đây, nó chẳng có lấy một xu.
Choi Soo Bin không biết bản thân trong một thoáng đã bị biến dạng hình tượng trong mắt thằng nhóc kiệm lời trước mặt, mò mẫm một hồi, chẳng có gì trong đó dù chỉ là nửa bã kẹo cao su, ấy thế mà cậu ta nom lại vui vẻ ra mặt vì chiến tích của không có gì ấy, đôi mắt nheo lại trông đến là xán lạn, cậu ta lại đứng thẳng lưng tay xoa lên cái đầu đen xơ xác lởm chởm.
- Không có thuốc lá, cậu đã có ý thức trưởng thành rồi nhỉ?
Choi Beom Gyu hiếm khi bị xoa đầu, lại càng không muốn là từ cái kẻ nó chẳng yêu chẳng ghét gì thế này, thằng nhóc nhăn mặt, lùi ra phía sau. Choi Soo Bin cũng giật mình vì phản ứng này từ nó, vội vàng giải thích.
- Anh vô ý quá rồi sao?_ Choi Soo Bin rũ mắt, lúng búng trong miệng, trông cậu ta chẳng khác chi chú thỏ trắng đang bối rối._- Anh có một cậu em nhỏ ở nhà.. có hơi quen tay chút ấy mà...
Choi Beom Gyu vốn không thích chấp nhặt, bởi vậy, nó sẽ bỏ qua.
Còn về thuốc lá, vốn đã hết từ sáng nay, nó đang muốn đi mua lại khi cơn thèm nicotine kéo tới, lại nhận ra mình chẳng mang theo tí ti tiền nào cả.