Chương 18

3.6K 49 2
                                    

Bạch Mị ngủ rất say. Gương mặt trẻ con ngủ đến hồng hào, thân thể nhỏ bé, trần truồng ngang dọc các dấu hôn, nơi hạ thân khép hờ còn vương ái dịch trắng đục, cô nằm gọn trong vòng tay bao bọc của hai nam nhân.

Chân bị hai người mạnh mẽ cuốn lấy, ba người nằm trên giường lớn, thân thể kề sát nhau, da thịt chạm da thịt không kẽ hở.

Trương Cẩn đem mái tóc dài thơm thơm của Bạch Mị tết thành từng búp nhỏ, ôn nhu cùng yêu thương chạm vào má mềm.

Con bên kia Trương Nghiêu xấu xa dùng ngón tay xâm nhập vào miệng cô, tay thô ráp ma sát lên cái lưỡi ướt át, hưởng thụ cảm xúc hai cánh môi mềm mại mút lấy chính tay mình, hắn rút ra nhón tay, đem chỉ bạc ngọt nhào của cô dính đầy, vẽ loạn lên viên chân trâu hồng nhuận.

Ngắm nhìn gương mặt động lòng người kia, Trương Nghiêu liền không kiềm chế được ham muốn, cúi người xuống cắn, ngậm lấy cánh môi mềm mại.

Trong giấc ngủ say Bạch Mị cảm giác ngực bị một cái đè xuống, vài phần khó chịu, không khí trong miếng bé nhỏ cũng bị rút đi, thân thể cựa quậy, chống đẩy.

"Ngô.."

Bạch Mị từ cơn say ngủ choàng tỉnh dậy, liền ngay lập tức trước mắt phóng đại một gương mặt nam nhân, lãnh băng cùng bá đạo.

Trương Nghiêu giống như không đủ, càng vài cái cuồng dã đem mềm mại trong miệng mút mạnh bạo.

"Ngô..." hắn thích cùng cô trao đổi nước bọt.

Bạch Mị hiện thời bỗng nhiên vừa nhớ ra điều gì, đem hết sức lực đẩy cái vòm ngực màu đồng khỏe mạnh mê người kia ra. Trương Nghiêu cũng không có thèm để ý.

"Ngô... ngô....." Bạch Mị liền đem răng cắn mạnh vào cái miệng hung hăng kia, Trương Nghiêu bị đau liền ngưng trệ động tác, biểu tình có chút nổi giận, có phải hay không đem cô chiều đến sinh hư, từ đâu học cái trò cắn người, tay lớn trừng phạt, trong một khắc liền đâm mạnh vào u huyệt.

U đạo hồng nộn đem chút sưng đỏ, nội bích phù lên, đến một ngón tay cũng khó khăn đút vào.

Bạch Mị khổ sở ngăn chặn cái tay hư hỏng kia lại.

Mà một bên kia Trương Cẩn không ngừng đem vú mềm trong tay, búng nhẹ vào cùng chơi đùa, nhào nặn thành đủ hình thù.

"Ách... tôi muốn... hỏi... a..."

Trương Nghiêu cùng Trương Cẩn vẫn không ngừng vân vê trêu đùa Bạch Mị, miệng yêu mị lạnh nhạt.

"Nói"

"Không phải hôm đấy chính anh kêu tôi tới căn phòng kia sao?"

Trương Nghiêu động tác dừng lại.

"Nói rõ"

"Chính là ngày trong khách sạn... không phải chính anh nói với thư ký Tô gọi tôi vào phòng 507 sao?"

Trương Nghiêu một mặt đầy nghi ngờ, hắn không hề nhắn gửi bất cứ điều gì cho Bạch Mị qua thư ký Tô. Xưa nay hắn đều trực tiếp nói chuyện với Bạch Mị, đâu thể xảy ra việc này. Nếu thực sự là thư ký Tô kia làm, có lẽ trong truyện này thực sự có uẩn khúc.

[TRUYỆN ] ĐEM EM NHAI NUỐT ( H nặng) fullNơi câu chuyện tồn tại. Hãy khám phá bây giờ