Hỗn náo :))))

1.5K 27 4
                                    

Mình luôn thắc mắc nogic của bố mẹ. Cứ cãi lời hay xưng hô ko chủ ngữ là quy tội láo lếu ( so logic :))) ). Đôi khi chỉ lỡ lời hay dỗi bố mẹ xíu thôi. Haizzz khó hiểu thật sự. Mình ko nhớ mình từng dỗi mẹ mình cái gì, mẹ mình hiền khô hiếm khi lớn tiếng một phần cũng vì mẹ là con lai trung ( hí hí hồi trẻ xinh gớm :>> ) ko hiểu sao mẹ làm gì mà mình dỗi đc ấy, mình khó chịu lớn tiếng vs mẹ xíu, quên xưng chủ ngữ ( con - mẹ ) thế là mẹ buồn. Hôm đó mẹ im lặng nguyên ngày, bố thấy lạ cũng hỏi, mẹ nói cũng ko có gì ( thw mình lắm, toàn bao che cho mình :>> love you 3000 ) bố hỏi mãi mà mẹ ko nói. Nhà lúc đó chỉ có mình à, mình lúc đó lớp 11, mấy a mình cũng phắn đi du học hết chỉ còn mình vs bố mẹ ở nhà. Nên là :)) nghi ai nữa ngoài mình. Đang ngồi chơi trên phòng thì nghe bố gọi to tên mình, giật mình muốn rớt cả loz, kiểu "VYYYYYYYYY xuống đây ", mình cũng "dạ con xuống liền" rồi chạy xuống ( nhanh chân ko bị chửi ) xuống bố kêu ngồi nói chuyện, ngồi xuống sofa bờ mlem ly trà, rót trà cho bố rồi nch. Bằng một cách thần kì nào đó bố mò đc manh mối bắt khai ra hết. Mồ hôi hột các kiểu, sợ muốn khóc. bố giáo huấn bằng lời ns các kiểu. Bố mình ko hay chửi mắng lắm, lâu lâu to tiếng cho sợ thôi, còn bthg trc khi đánh sẽ kiểu nch, các bạn hiểu ko NÓI CHUYỆN ấy :))). Nó đáng sợ hơn mắng chửi nhiều, kiểu giống mắng mà ko to tiếng, ko tức giận á, cái này sợ lắm. Nói hồi mình cũng ngồi nghe, nghe xong bố said " Lấy cái chổi lông gà rồi nằm úp xuống đây Vy " nghe hồn bay về thiên đàng, tim ngừng đập. Cũng kiểu mếu máo xin tha mà bố phớt lờ ngồi đó đếm ( mn biết kiểu phụ huynh đếm 3s mà ko xong là chết tuơi ko, bố mình hay vậy lắm, ko la mắng lấy chỉ yên tĩnh ngồi đó đếm. Tới 3 mà mình chưa xong là nát mông ) mình cũng sợ lắm, lon ton đi lấy, lấy vô đưa bố vẫn xin bố tha cho. Mình cũng lớp 12 rồi, mà bố vẫn lấy roi oánh mông thì ngại lắm. bố cầm roi chỉ xuống phản ở gần góc nhà ( nhà mình vẫn còn mấy tấm phản gỗ thời xưa, bố khá thích nằm trên nó đọc báo ...) Mình cũng lùi lại ra sau ôm mông xin xỏ " Bố tha con, con biết lỗi rồi. Con sai rồi, xíu con đi xin lỗi mẹ, đừng đánh mà bố ..." Có xin xỏ cũng vô ích, bố vẫn mạnh lạnh bắt úp xuống. Sau một hồi giằng co thì mình cũng phải nằm lên, ko nằm lên là bố trói lại chắc mệt nữa. Chậm chạm mò lên phản nằm. Bố cứ thế cầm chổi vút vút vô mông. Đau thấu xương, khóc đầm đìa ( lúc này khác cấp 2 vc, hiền hơn lúc trc nhiều ). Sau một hồi oánh bố ms ngừng lại, tối bắt đi xin lỗi mẹ...
Mẹ cũng thấy thw chửi bố các kiểu, mẹ mình khá là thw mình ( cưng con gái lắm, mình xin gì cũng đc, ko bao h đánh mình. Còn bố mình kiểu bình đẳng nên chả cưng đứa nào cả chỉ thw mỗi mẹ) tối mẹ qua ngủ chung, xoa dầu cho mình. Khá là phê ( yêu mẹ 🍀🍀)
Mn có yêu mẹ của mình ko

Những câu truyện spanking ngày thườngNơi câu chuyện tồn tại. Hãy khám phá bây giờ