VI : Quá khứ

225 11 3
                                    

-" Gợi ý đến cả như thế rồi mà vẫn không thành sao ?"

Ngồi trên chiếc ghế Chỉ Huy của Fraxinus, Kotori nhún vai.

Trên tay cô là que kẹo Chupa Chups quen thuộc đang mút dở, bộ trang phục quân đội của Fraxinus ôm lấy cơ thể cô bé, hai bím tóc lắc lư đầy khó chịu và thái độ không hề bằng lòng chút nào, cô đang quan sát từng bước đi của Shidou trên đường từ quán cà phê về nhà.

-" Xem chừng kể cả có lộ liễu đến thế nào thì chỉ có biểu thị cảm xúc của Shidou là giao động chứ các mảnh ký ức của anh ấy chẳng hề hé mở ra chút nào, ngày hôm nay lại là một ngày vô vọng rồi. Mọi người nghỉ đi."

Nghe Kotori vừa ưỡn vai vừa cằn nhằn như vậy, các Phi hành đoàn thở dài mệt mỏi rồi thu dọn đồ đạc của bản thân, sau khi mọi người đã về hết và để lại một mình Kotori trong khoang Chỉ Huy, cô cầm lấy điện thoại và gọi điện, đầu dây bên kia bắt máy ngay lập tức.

-" Hai người vất vả rồi."

-[ Ya, thực ra thì nó cũng không khổ sở đến mức đó, thậm chí tôi còn đang nghĩ nếu Itsuka chịu về sớm hơn thì có lẽ đã tốt.]

Giọng nói vang lên đằng sau đầu bên kia điện thoại, không ai khác chính là Tonomachi Hiroto, hiện tại, hắn đã tạm biệt Ai và đang chuẩn bị lên máy bay quay về Osaka.

-" Thật tốn thời gian của hai người quá, nếu như Shidou thông minh hơn một chút thì anh ta đã nhìn ra rồi, haizzz."

-[ Đừng nói vậy chứ, tôi giúp mấy người cũng chỉ vì số tiền được trả cao quá thôi, vả lại ...]

Nuốt nước bọt để tỏ rõ sự ái ngại, Tonomachi tiếp tục trả lời bằng một giọng khàn khàn :

-[ Tôi cũng thực sự ngưỡng mộ Itsuka và Yatogami, tôi muốn hai bọn họ được ở bên nhau, chính vì thế, nếu có chuyện, cứ gọi cho tôi là xong, à, dĩ nhiên là vẫn phải trả tiền đấy nhé.]

-" Còn lâu tôi mới dùng đến anh một lần nữa, thế nhé, giờ tôi về luôn đấy."

-[ Ế ? Từ từ ...]

Mặc kệ cho Tonomachi đang kêu lên khá hoảng, Kotori cúp máy rồi nhét vào túi váy, tiếp đến, cô bé sử dụng thiết bị dịch chuyển của Fraxinus và đáp thẳng xuống trước cửa của căn hộ Itsuka, có lẽ giờ này Shidou cũng đã về rồi.

-" Muaaaa ... anh hai đúng là đồ ngốc, đồ ngốc, đã ngốc còn ngây thật chứ !"

Thở ra một tiếng bất mãn và não nề như vậy, Kotori vặn tay nắm cửa, cô bé bước vào bên trong nhà.

**

Buổi sáng tiếp tục đến với thành phố Tenguu, tuy nhiên thì có vẻ thời tiết hôm nay không được đẹp lắm nên thay vì một bầu trời trong xanh, hầu hết mảng trời đều trở thành một màu xám xịt bởi ảnh hưởng của những đám mây đen, điều này làm cho Shidou thắc mắc liệu có nên mang theo ô hay không.

-" Chán quá đó, trời với đất."

Sau một hồi phân vân thì cuối cùng cậu cũng chọn mang theo chiếc ô gấp đi và nhét vào ba lô, tuy rằng từ trường về nhà nếu có chạy thì cũng không tới 10 phút, vậy nhưng bữa trước thì cậu đã hoàn toàn quên mất việc ngâm chiếc áo bị dính mưa vào nước xà phòng, thành ra bây giờ nó biến thành một màu đen trông gớm vô cùng.

Date A Live Vol 23 : Tohka Memories [ Fanfic ]Nơi câu chuyện tồn tại. Hãy khám phá bây giờ