Chương 1: Ngậm thìa vàng từ khi sinh ra

2 0 0
                                    

Trên cái thế giới này luôn luôn không thiếu người xuất thân đã ngậm lấy thìa vàng, Vương Lệnh liền là một trong những người đó. Nhưng xuất thân của cậu lại giống như máy bay chiến đấu trong một đài ngậm khóa vàng, cơ hồ là lật đổ toàn bộ văn minh và trật tự của Tu chân giới.

Trong căn hộ trang trí bình thường của một gia đình, vợ chồng Vương nhẹ nhàng đẩy xe nôi của con trai, lộ ra nụ cười tràn đầy từ ái.

"Thật sự là không nghĩ tới, trong nháy mắt, bảo bối nhà chúng ta đã lớn như vậy rồi."

"Đúng vậy, hôm nay là sinh nhật Lệnh Lệnh nhà chúng ta. . ."

"Thân yêu, anh có chuẩn bị lễ vật gì hay không?"

"Đương nhiên rồi!"

Lại nói, chỉ thấy người đàn ông trung niên từ bên hông lấy ra một thanh đại bảo bối thô dài, mà người phụ nữ bên cạnh lập tức vì nó mà thần sắc chấn động.

Thân hình cứng rắn, phía trên được khảm đầy các loại bảo thạch đẹp đẽ, có chút lóe mắt người nhìn. Người phụ nữ có chút ngây người đưa mắt nhìn chăm chú vào chuôi của thanh đại bảo bối này, khẽ nhếch miệng không che giấu được vẻ kinh ngạc.

"—— đây là!"

" Kiếm Chanel !" cha Vương lộ ra vẻ tự hào: " Để chuẩn bị cho Lệnh Lệnh nhà chúng ta, anh đã bỏ ra nửa năm tiền tiết kiệm, Vương gia chúng ta, còn chưa bao giờ có một người đạt tới qua Kim Đan kỳ. . . Thân yêu, thanh phi kiếm này, chính là hi vọng của chúng ta dành cho Lệnh Lệnh!"

Tại thế giới mà tu chân kết hợp với khoa học hiện đại này, hệ thống phân loại cảnh giới đã hoàn toàn thay thế văn bằng, là tiêu chuẩn mới để phân loại trình độ văn hóa của một người. Đáng thương, vợ chồng Vương từ nhỏ đến lớn đều không thể vượt qua kỳ tốt nghiệp thể lực, vẫn còn kẹt ở ban dự bị.

Thanh kiếm Chanel này thuộc cảnh giới Kim Đan, có giá trị liên thành.

Cha Vương mấy ngày nay đều có nguy cơ cạp đất mà ăn, vẫn cắn răng mà mua về.

Nhưng mà, hài nhi trong xe còn ngậm núm vú cao su Vương Lệnh lại chỉ là dùng ánh mắt còn lại nhìn lướt qua, liền đã là lộ ra một mặt ghét bỏ biểu lộ.

Nhưng đối với đứa bé còn đang nằm trong nôi ngậm núm vú cao su Vương Lệnh mà nói, cậu chỉ dùng ánh mắt lướt qua cùng với biểu lộ ghét bỏ.

. . . Thanh kiếm xấu như vậy, cậu là lần đầu tiên gặp được đấy.

Mà điều khiến người ta im lặng hơn đó là, người này còn đem thanh kiếm xấu như vậy để bên cạng gối mình, còn luôn miệng nói là trừ tà?

Trừ cái gì tà a! Bốn điều cũ tại 2000 năm trước đã sớm bị bài trừ rồi. Hiện tại là thời đại khoa học tu chân, cái này đến cùng là dấu tích nào của phong kiến còn sót lại! ?

Thế là, Vương Lệnh im lặng, trực tiếp đưa ra bàn tay nhỏ chưa tới một phần tư bàn tay cha Vương của mình, răng rắc một tiếng, trực tiếp bóp gãy thanh kiếm này.

Một năm kia, Vương Lệnh vừa tròn một tuổi. . .

. . .

Sau cái lần tay không bóp gãy kiếm của Vương Lệnh vào năm một tuổi đó, vợ chồng Vương trực tiếp đem đơn đi khiếu nại, lên án mạnh mẽ hành vi bán hàng giả của gian thương. Chỉ là một đứa bé, làm sao có thể làm gãy kiếm Kim Đan? !

[ Edit] CSTNCTVNơi câu chuyện tồn tại. Hãy khám phá bây giờ