Chương 3: Hồi tưởng(2)

1.1K 77 5
                                    

 Nghe nhạc trên kia nha. Mà thêm truyện vào thư viện đi không lại không biết có chap mới hay không. Nói thật á.

Trạng thái của tôi:(╯°□°)╯︵ ┻━┻ * Đang quạu vì xem chùa*

-------------------------------------------------------

- Một dòng thời gian khác trong kí ức, Minh Nguyên và Dương Lâm 22 tuổi, Bắc Kinh, 19:43, 19/11-

" Oa~ Thành phố đẹp ghê ta!" Minh Nguyên nói với Dương Lâm, giọng hạnh phúc. Cả 2 vừa mới tốt nghiệp đại học kinh tế 1 tháng trước, nay đi lên Bắc Kinh lập nghiệp.

" Coi bộ đẹp dữ à~" Dương Lâm lẩm bẩm

" Ủa? Bộ không thấy đẹp hả?"

" Không."

" Sao cái gì anh cũng chê hết vậy?" 

" Bởi vì mấy thứ đó đâu có đẹp bằng em." Dương Lâm nói vậy làm Minh Nguyên đỏ mặt. Anh nhìn cậu rồi cười tinh quái. Minh Nguyên chỉ biết quay đi nơi khác, mặt đỏ hơn cả mấy miếng dưa hấu mà tôi vừa ăn vừa viết truyện.

" Hay bây giờ tìm chỗ ở nha?" Minh Nguyên hỏi, mặt vẫn đỏ bừng

" Cũng được, miễn là có giường đôi." 

" ANH...!" Mặt Minh Nguyên còn đỏ hơn lúc trước

2 người cùng cười với nhau, vui vẻ. Đúng là 1 cặp mới yêu, khi mới bắt đầu thì họ cứ nghĩ mọi chuyện sẽ trôi qua đơn giản, không sóng gió, không phản bội và nhiều thứ khác nữa...

" À đúng rồi, chọn chỗ kia được không?" Dương Lâm chọc vào vai Minh Nguyên để hướng cậu nhìn về 1 căn trọ có ánh đèn vàng rất ấm cúng.

" Ơ? Nhưng mà..." Minh Nguyên chỉ về phía tấm bảng treo trước cửa trọ: 200 tệ*/1 tháng 1 người

* 200 tệ= 800k VNĐ; 1 tệ=4k VNĐ

" 200 tệ cho mỗi người là quá đắt. Chúng ta chỉ đem theo có đúng 200 tệ cho cả 2." Minh Nguyên nói

"Thế hay là chúng ta mua hẳn 1 căn hộ nhỏ thôi. Đỡ phải thuê trọ."

" Chỗ rẻ nhất cũng phải 800 tệ..."

" Anh có thằng bạn ở trên này, để anh gọi nó vay tiền."

" Thôi anh, ngại lắm..."

" Bạn thân với nhau, có gì sợ?" Dương Lâm cười và bấm số

" Ê, thế em là ai hả?"

" Thì là vợ anh. ALô?" May mà người bên kia bắt máy, không thì Dương Lâm lại được dịp khịa Minh Nguyên thêm mấy nhát.

Đầu dây bên kia: ' Gọi tao có gì không?'

 ' Có thì tao mới gọi chứ? Mày biết chỗ nào cho mua nhà không? Rẻ rẻ tí

' Ở gần nhà tao có 1 chỗ. Mà mày nói gì nói nhanh lên, tao còn nhiều bệnh                                               nhân lắm!'

'  Làm gì căng? Tao lên đây cùng ny, lên lập nghiệp ấy mà. Thế giờ ra đón bọn tao được không?'

' Ơ, đm mày. Cho địa chỉ đi, tao qua.'

Đếm Ngược Từng ngày....Nơi câu chuyện tồn tại. Hãy khám phá bây giờ