Chương 67: Ham muốn

22.6K 1K 96
                                    

Bệnh Yêu - Đằng La Vi Chi

Editor: Hedy

~*~

29.03.2020

ĐÃ ĐƯỢC CẬP NHẬT TRÊN WP

_______________

...anh không phải là bạn trai cũ...

***

—Truyện được edit & đăng tại hedyhomies.wordpress.comWattpad (@HedyDuong), nếu bạn đọc ở một trang web khác không phải 2 nhà trên tức là đã đọc truyện ở trang copy lậu, vui lòng không ủng hộ những trang web này mà hãy ủng hộ cho chính chủ, xin cảm ơn—

Rốt cuộc Mạnh Thính cũng đã đoán ra được ở kiếp trước xảy ra chuyện gì, chuyện này đối với cô mà nói là một chấn động vô cùng lớn.

Nhìn thần sắc lạnh lùng băng giá của chàng trai trước mặt, ngay cả bản thân Mạnh Thính cũng không biết quyết định ở bên anh là đúng hay sai.

Cô không lên tiếng, nhưng trong khoảnh khắc cô chấn động và do dự, sự mẫn cảm và tự tin trong anh liền có thể nhìn thấu toàn bộ, Giang Nhẫn buông cô ra.

Anh mím chặt môi. Xung quanh đầy người xem náo nhiệt, nhưng không một ai dám tiến lại gần nơi này.

Bàn tay đang đút trong túi quần của anh run nhè nhẹ.

Trước khi Giang Nhẫn đến thành phố H đã mang theo bên mình thuốc khống chế cảm xúc, nhưng khi ngón tay của anh chạm vào lọ thuốc, lại không có can đảm ở trước mặt cô mà uống hết.

Khiếm khuyết, thân thể bệnh tật, lại mắc bệnh tâm lý. Anh không thể hoàn chỉnh giống như một người bình thường được.

"Giang Nhẫn..." Mạnh Thính cảm nhận được anh bỗng nhiên bình tĩnh hẳn, dường như sự điên loạn ban nãy của anh vốn chỉ là ảo giác của cô thôi vậy. Người xung quanh đều liếc sang đây, Giang Nhẫn cao lớn đứng nơi đó nhìn cô, ánh mắt còn sắc bén hơn cả cái lạnh của mùa đông.

Bây giờ cô cũng mặc kệ tương lai sẽ như thế nào, ngay giây phút này đây, hô hấp cô đều đều thở nhẹ: "Em chưa bao giờ nói là không muốn ở bên anh, chỉ cần là anh em đều cần."

"Tôi gánh không nổi."

Anh xoay người rời khỏi, băng qua đường, đám người vây xem náo nhiệt lúc này mới rối rít tản ra rồi mờ mịt quan sát cái chân có phần không được lành lặn của thiếu niên kia. Lòng hiếu kỳ của con người vốn dĩ chính là mãnh liệt như vậy, một bên là một thiếu niên bình thường nhưng toàn thân tỏa ra lạnh lùng, một bên là một thiếu nữ xinh đẹp ngây thơ trẻ trung.

Cao Nghĩa không yên lòng, lái xe chạy đến đây. Lúc đầu ông là người phụ trách tuyên truyền cho biệt thự bờ biển, nhân tiện chăm sóc cho Tiểu Giang gia luôn.

Trong lòng Cao Nghĩa 'chậc, chậc' vài tiếng, mặc kệ cái tên Văn Duệ kia ở Tuấn Dương làm sao mà đắc thế như vậy, ông chủ đích thực cuối cùng nhất trong lòng ông chính là Tiểu Giang gia.

[EDIT HOÀN] Bệnh Yêu - Đằng La Vi ChiNơi câu chuyện tồn tại. Hãy khám phá bây giờ