nhớ và yêu.

554 51 8
                                    

Ánh đèn phòng tập vụt tắt, tất cả trở về phòng nghỉ ngơi sau một ngày tập luyện mệt mỏi.

Không một ai chú ý tới một dáng hình nhỏ bé lẻ loi dần khuất bóng sau đoàn người kéo nhau rời đi.

Kim đồng hồ chỉ 1h sáng, toàn bộ I-LAND rơi vào bóng đêm tĩnh lặng.

Một mình anh nơi đây, thêm một đêm thật dài.

,,,

Hanbin ngồi thụp xuống ghế sofa, trên tay là chai soju vẫn còn vương hơi lạnh.

Ánh mắt vô định nhìn vào khoảng không, ánh đèn vàng mờ ảo chập chờn, thật trống rỗng, như anh của hiện tại.

Siết chặt chai rượu trong tay, anh đưa chai đến gần miệng, uống một ngụm lớn, khẽ thở hắt ra vì cay nồng của cồn.

Tửu lượng bản thân không tốt, anh biết chứ, nhưng chẳng thể kiềm chế mà tìm tới để ai ủi cõi lòng dằn vặt.

Mắt chợt nhoè đi, khung cảnh xung quanh dù có ánh đèn chiếu sáng trở nên mập mờ.

Anh say rồi.

Cơ thể trở nên nhẹ bỗng, anh ngả người xuống sofa mềm mại, rơi vào mộng mị lúc nào không ai hay.

Đôi mắt một lần nữa mở to, trước mắt anh lúc này lại là cậu.

Nicholas.

Anh cười, chạy đến ôm lấy cậu thật chặt, chôn vùi cả thân thể trong vòng tay rộng lớn của cậu.

Cậu lặng im trao cho anh một cái nhìn thật ôn nhu, tay khẽ xoa cái đầu rối của đối phương, rồi vùi mặt vào trong đó.

Hai người cứ thế không ai nói một lời, lặng lẽ dồn gửi nhớ nhung qua chiếc ôm thật chặt.

Chợt cả hai vút bay, lạc trôi giữa những đám mây bồng bềnh trên bầu trời mênh mông.

Khung cảnh từ trên này thật tuyệt vời, nhưng có lẽ người bên cạnh mới là điều tuyệt diệu nhất anh được Chúa trời ban tặng.

Khẽ liếc nhìn sang người bên cạnh, anh mỉm cười.

Thật kì lạ, là do tác dụng của men rượu hay sao, nếu đó là cậu, anh chẳng thể kìm lòng nở một nụ cười thật tươi.

Men rượu, cả đời, cũng không thể khiến ta say như men tình.

Trời cao chứng giám, tại đây, thế giới cùng tôi điên đảo vì em.

Tay trong tay, cùng nhau tiến đến những chân trời xa vời lạ lẫm.

Chỉ cần có người bên tôi, thế là đủ rồi.

Tựa từng thước phim cuộc đời, thời gian như quay ngược trở về điểm xuất phát, trở về những tháng ngày hạnh phúc đã xa.

Khi anh và cậu cùng tiến vào I-LAND với những ước mơ hoài bão nơi đất khách quê người.

Khi cậu trao cho anh cái ôm thật chặt an ủi khi anh bị loại.

Khi cậu hớn hở gọi tên anh khi gia nhập GROUND.

"Hanbin hyung!"

Khi anh và cậu vui đùa cùng nhau, tạm quên đi chuyện ganh đua sống còn.

nichobin || một đêm sayNơi câu chuyện tồn tại. Hãy khám phá bây giờ