Chương 14

4.5K 349 8
                                    

Edit & Beta: Calcium

Ngón tay cái Tạ Trảm Lưu đè lên khóe miệng Hà Thiên Lý, vuốt ve qua lại thật nhiều lần, đem môi y vuốt đến hồng, lại dẫn ra nước bọt bôi trên mặt. Hiện ra một màu đỏ tươi dâm mĩ, khiến người ta không thể khống chế muốn hái xuống.

Hà Thiên Lý mặc kệ chính mình say. Đôi mắt say lờ mờ, thái độ mị người. Nhận thấy được ngón tay của Tạ Trảm Lưu đang ở khóe môi mình niết xoa, hơi hơi nghiêng đầu, ngậm lấy ngón tay kia. Liếm mút trong chốc lát lại nhả ra, vươn đầu lưỡi đỏ thắm liếm liếm một chút, quả thực là yêu tinh.

Tạ Trảm Lưu cúi người, tay trái xoa mặt Hà Thiên Lý, tay phải trụ ở môi y. Đầu tiên là dùng môi lưỡi tinh tế miêu tả, rồi mới vói vào trong miệng y mà liếm mút, câu lấy đầu lưỡi của y dùng sức mút vào.

Hà Thiên Lý bị đau, đẩy đẩy bả vai Tạ Trảm Lưu rên rỉ một tiếng: “Ưm…Ách nhẹ chút…Ân hừ…”

Tạ Trảm Lưu dùng sức ôm chặt lấy Hà Thiên Lý, vòng lấy bờ vai của y hướng vào lồng ngực mình, lực đạo lớn đến mức như muốn đem y khảm sâu vào xương cốt của hắn vậy. Hà Thiên Lý bị hôn đến mức không thở nổi, bị ôm chặt lấy, vốn là muốn chống đẩy ra nhưng đôi tay lại không như suy nghĩ mà ôm lấy bả vai của Tạ Trảm Lưu.

Tạ Trảm Lưu nhân lúc Hà Thiên Lý đáp lại mà càng động tình hơn, Hà Thiên Lý phát hiện thân thể mình đang nóng lên, dường như trở về khoảng thời gian ở tiểu bí cảnh kia, lâm vào tình triều không thể khống chế. Tạ Trảm Lưu rời khỏi môi lưỡi y, đến bên tai, ngậm lấy thùy tai nhẹ nói: “Âm dương quả kia, tuy sẽ không khiến ngươi thời thời khắc khắc lâm vào tình triều nữa nhưng khi ngươi động tình, thì sẽ biến thành vật trợ hứng.”

Hà Thiên Lý ôm bả vai Tạ Trảm Lưu, nghe vậy liếc mắt nhìn hắn, đem vạt áo hắn kéo ra cười nói: “Đừng nói nhiều.”

Một cái liếc mắt kia, thủy quang liễm diễm, đuôi mắt đào hoa, cực kỳ câu nhân. Nếu là trong mắt có thêm một ít nước mắt, mày hơi nhăn lại giống như khi lâm vào tình triều muốn tránh thoát mà thoát không nổi, sẽ động lòng cực kỳ.

Tạ Trảm Lưu trầm mê với trạng thái lâm vào tình dục của Hà Thiên Lý, dù chết trên người y hắn cũng vui vẻ. Tay hắn theo sống lưng Hà Thiên Lý đi xuống, xầm lấy mông mềm tình sắc mà vuốt ve, mềm như bông, xúc cảm cực tốt.

Hà Thiên Lý nâng một chân lên, quấn lấy eo Tạ Trảm Lưu, vuốt ve đùi hắn như muốn thúc giục đừng chậm rãi nữa. Tạ Trảm Lưu nhận ra ý đồ, cười nhẹ thành tiếng. Điều này khiến cho mặt Hà Thiên Lý như bị thiêu cháy, xấu hổ buồn bực đến cực điểm sau đó buông tha chính mình, hung tợn nói: “Cọ tới cọ lui nửa ngày! Trước kia ta không muốn thì ngươi áp lên liền làm, một câu cũng không thèm nói. Giờ ta muốn thì ngươi lại cọ tới cọ lui làm cái gì? Không dứt khoát thì buông ra, ta về ngủ cho khỏe.”

“Ngủ với ai?”

Tạ Trảm Lưu cầm lấy chân Hà Thiên Lý, bế ngang y lên tiến vào trúc ốc, đặt y lên giường của mình. Ngoài cửa sổ ánh trăng chiếu lên sàn nhà, chiếu sáng thân ảnh một đôi đang chồng lên nhau triền miên không dứt.

[ĐM Edit] Nghịch mệnh - Mộc Hề NươngNơi câu chuyện tồn tại. Hãy khám phá bây giờ