KBTL 3

890 10 3
                                    

<em style="border: 0px; font-family: inherit; font-weight: inherit; margin: 0px; outline: 0px; padding: 0px; vertical-align: baseline;">Chương 36

Cảnh Luật nói: “Giấc mộng của tôi chính là ca hát, như vậy có thể chứ?”

Đạo diễn lắc đầu, chủ nhiệm sản xuất nghĩ nghĩ nói:”Có cái gì không vướng bận hoặc là tại Bắc Kinh bắc phiêu, có cái gì đặc biệt cảm động… Tiết mục của chúng tôi muốn tận lực phiến tình, để người xem cảm động lây, cậu là đối tượng trọng điểm của công ty, cậu cùng Tiêu Nghị không giống, cậu ấy được tự do hát…”

Tiêu Nghị đứng dậy, đẩy cửa đến hành lang, lấy ra di động, gửi tin nhắn cho Lô Chu. Mấy ngày này, hắn từ sáng tới tối đi ngủ, đều sẽ gửi tin nhắn cho Lô Chu nói ngủ ngon, buổi sáng rời giường, cũng gửi tin nhắn nói Chu ca tôi rời giường.

【 Chu ca, tôi tham gia tuyển tú . 】

Tiêu Nghị chụp lại sương mù ngoài cửa sổ.

【 Anh ở Canada sống tốt không? Có đài quốc nội không? 】

Lô Chu vẫn không hồi phục, Tiêu Nghị đẩy cửa đi vào, video của Cảnh Luật đã đại khái được định ra.

Lại là ba ngày sau, lần này là đạo sư họp, bốn đạo sư, tuyển thủ ở bên ngoài chờ kêu tên, gọi vào liền đi vào, Tiêu Nghị đi vào, cùng Tề Toàn đối mặt.

Tiêu Nghị sớm biết Tề Toàn tới đảm nhiệm vai trò giám khảo, Tề Toàn thần tình tươi cười, cầm bút, mím miệng, trường hợp này phi thường xấu hổ, dù sao song phương coi như cũng có cừu oán, nhưng hiện tại Lô Chu cùng công ty giải ước, Tề Toàn cũng không nói cái gì.

“Là Tiêu Nghị sao?” Một nam trung niên đứng lên, thân phận của ông ta là chế tác âm nhạc Vương Cảnh, Tiêu Nghị lập tức bắt tay với ông ta, Vương Cảnh cười nói: “Quách đạo có đề cập tới cậu.”

Tiêu Nghị không nghĩ tới quen biết Quách đạo chỉ ngắn ngủn mấy tháng, cư nhiên ông ấy còn rất để bụng, trong lúc nhất thời cảm động, Vương Cảnh lại nói với hai nữ ca sĩ ” Nhạc đệm《 Phong phiêu nhứ 》chính là Tiêu Nghị viết.”

Tiêu Nghị gật gật đầu nói “Xin bốn vị lão sư chỉ giáo.”

“Cậu là trợ lý của Lô Chu a.” Một vị ca sĩ Hồng Kông, Bàn Nữu hỏi.

“Ai.” Tiêu Nghị trở lại trong sân, cười nói “Trước kia.”

Một vị lão sư khác là một ca sĩ dân tộc, cô ấy cười hỏi “Lô Chu gần đây như thế nào không diễn nha?”

“Anh ấy bị thương khi quay ohim.” Tiêu Nghị đáp “Cần nghỉ ngơi một chút.”

“Bắt đầu đi.” Sắc mặt Tề Toàn có chút không tốt lắm, Tiêu Nghị thâm hút một hơi, nghĩ nghĩ, bắt đầu hát ca khúc hắn chọn.

Hát một nửa, Tiêu Nghị nhìn bốn vị đạo sư, mọi người tựa hồ cũng thực nhàm chán, Tề Toàn móc mũi, Bàn Nữu đang đùa di động, lão sư nhạc cụ dân gian cởi giày cao gót, ở dưới bàn cọ đến cọ đi, Vương Cảnh đang soi gương.

Bạn đã đọc hết các phần đã được đăng tải.

⏰ Cập nhật Lần cuối: Jan 15, 2015 ⏰

Thêm truyện này vào Thư viện của bạn để nhận thông báo chương mới!

KBTLNơi câu chuyện tồn tại. Hãy khám phá bây giờ