Chap 31: Ông chồng trời ơi đất hỡi

301 21 2
                                    





Hứa Giai Kỳ vùng vằng ra bếp ăn miếng táo rồi đi lên lầu, quần sịp đôi vẫn dễ thương muốn chết đi được.

Cô ngồi bên ngoài bấm điện thoại, nhìn vào phòng tắm, chắc mẫm nàng sắp tắm xong rồi, đợi nàng tắm ra cô sẽ rù quến thêm vài lần, nàng nhất định sẽ đồng ý. Hãy thử tưởng tượng coi, buổi tối, trong phòng riêng, hai vợ chồng chỉ mặc áo thun và quần sịp đôi, nó dễ thương làm sao >.< (Dễ thương chỗ nào? Giống Biến thái thì đúng hơn =,=)

Cô loay hoay bấm điện thoại một hồi, thấy Khổng Tuyết Nhi bước ra liền đem đồ bước vào. Bắt đầu tắm rửa.

Tầm 20p sau, cô bước ra đã thấy nàng ngồi bên mép giường, cầm máy sấy, nàng ngoắc ngoắc cô:

-"Lại đây em sấy tóc cho, bệnh bây giờ."

Cô ngoan ngoãn đi tới, quên luôn mục đích sau khi tắm là gì luôn rồi, bây giờ chỉ ngoan ngoãn ngồi yên cho vợ sấy tóc.

Tiếng máy sấy vang lên tầm năm phút, sau đó được Tuyết Nhi dẹp cẩn thận lại vào tủ, nàng vươn vai, nằm ền trên giường.

Hứa Giai Kỳ búi mớ tóc của mình gọn gàng ra sau ót, rồi ton lon leo lên giường, ngoan như một con cún nhỏ, nằm ở bụng vợ mình, tay xoa xoa đều đều, lắng nghe. Một lát sau, cô đưa đôi mắt ngơ ngác nhìn vợ:

-"Em ơi, bao giờ thì con mới biết đạp?"

Hứa Giai Kỳ vẫn đặt khuôn mặt bầu bĩnh của mình ở bụng nàng, cố gắng nghe xem con có đạp không ? Sao vẫn không cảm nhận được nhỉ? Con đạp sẽ như thế nào ? Có thấy dấu chân in lên bụng nàng giống trên báo cô hay đọc không? Lần đầu làm ba, bao nhiêu cảm xúc và lạ lẫm cứ ùa về trong cô.

Khổng Tuyết Nhi nghe cô hỏi liền đưa tay vuốt tóc cô, thật ra khi nàng mang thai được 4 tháng là đã cảm nhận được chút thay đổi, cử động, di chuyển của thai nhi rồi, nhưng rất nhẹ. Nàng nghe nói tầm tháng thứ 5,6 thì con mới đạp mạnh, chắc lúc đó vui lắm nhỉ?

-"Đợi 1 tháng nữa xem, bao giờ con đạp em gọi chị đến sờ con nhé?"

-"Ừa ừa."- Cô gật đầu lia lịa, áp tai vào bụng nàng, liên tục thủ thỉ.

-"Bảo bối nhỏ à, con ngủ chưa vậy?"

Khổng Tuyết Nhi khi nãy lúc Hứa Giai Kỳ tắm, nàng có xem một đoạn clip người ta sinh con, thấy ghê ghê. Không biết khi mình sinh sẽ như thế nào, rồi cái ông chồng ngốc này sẽ làm được cái gì ? Hay lúc đó lại bỏ mình một mình ên, tùy sức chống chọi với cơn đau. Mới nghĩ tới đó, tự dưng khóe mắt nàng rin ra vài giọt nước mắt. Là lo lắng, là sợ hãi, lần đầu có con, tất cả đều rất mới mẻ với hai đứa, nhất là với Khổng Tuyết Nhi, người trực tiếp mang thai.

Hứa Giai kỳ nghe tiếng nàng thút thít liền ngước lên, vuốt nước mắt cho nàng.

-"Sao vậy em? Em đau ở đâu hả?"

-"Không có, em sợ khi em sinh con ...đau lắm."

-"Ngoan nhé, Kiki hứa sẽ luôn ở bên cạnh em mà."- Cô mỉm cười, nắm chặt lấy bàn tay nàng, xiết nhẹ, đã hứa sẽ bảo vệ mẹ con em ấy suốt đời mà, nhất định khi em ấy sinh con, phải ở bên cạnh để em ấy an tâm, phải luôn đặt em ấy vào tầm mắt, để em ấy an tâm, không để em ấy phải tủi thân một mình, nhất định là như vậy.

Khổng Tuyết Nhi nghe lời hứa từ miệng ai đó, liền mỉm cười, thấy an tâm hơn hẳn, vì Hứa Giai Kỳ đã hứa nhất định sẽ giữ lời. Yêu và cưới một người trẻ con như Hứa Giai Kỳ thì sao chứ? Không phải rất tốt sao? Đúng là đôi khi có hơi phiền phức vì cái tính nết đó, nhưng Hứa Giai Kỳ thật sự đã hứa là sẽ làm. Giống như việc hứa sẽ chịu trách nhiệm về cuộc đời nàng và chăm sóc tốt cho con, không phải cô đang làm rất tốt hay sao?

Phụ Huynh 17 Tuổi [Băng Tuyết Kỳ Duyên]Nơi câu chuyện tồn tại. Hãy khám phá bây giờ