Bí Mật Mùa Xuân

986 111 2
                                    

spring high tournament/ secret relationship/ jacket sharing/ hand holding/ kissing/ fluff


Giấc ngủ chưa bao giờ thành vấn đề đối với Osamu. Nó có thể gục xuống ngủ mọi lúc, mọi nơi. Đó là một món quà, nhưng có một ông anh như Atsumu, người có xu hướng tận dụng giấc ngủ trưa của nó bằng cách vẽ lên mặt hoặc chụp mấy tấm ảnh đáng ghét, đôi khi đó cũng là một lời nguyền.

Đêm nay đó cũng là một món quà, bởi trong khi các đồng đội của nó đang lăn lộn trên nệm cùng đống năng lượng không ngừng nghỉ để chuẩn bị cho trận đấu sắp tới, thì Osamu đã nằm xuống và thiếp đi ngay lập tức. Điều đấy giúp nó không cảm thấy lo lắng. Nó không lo lắng giống như cách của Atsumu, đi đi lại lại nhiều vòng và khoe khoang về kỹ năng của mình như thể âm lượng giọng nói của hắn sẽ phần nào lấn át được cái thứ cảm giác ấy. Còn Osamu thì chẳng mấy bận tâm. Họ sẽ chơi một trận ra trò và cố hết sức để giành chiến thắng, và thức thâu đêm để lo lắng về điều đó cũng sẽ không tạo ra sự khác biệt được.

Khi nó thức dậy lúc rạng sáng, bị bóng tối đen kịt nuốt chửng và bị đè nặng vì kiệt sức, nó không biết tại sao mình vẫn chưa ngủ. Không một ai cử động, nói chuyện hoặc ngáy quá to cả.

Osamu lăn sang trái và nheo mắt trong màn đêm. Tấm nệm bên cạnh trống không, chiếc chăn nhàu nát bị vo viên thành một cục.

Osamu lại nhắm mắt, nhưng chỉ trong giây lát. Nó bật dậy và cảm giác toàn thân mình y hệt vũng đầm lầy. Chân tay nặng trĩu, nửa khuôn mặt tê dại, thật muốn ngã quỵ.

Nhưng đây là một trong số ít điều quan trọng hơn giấc ngủ.

Nó túm lấy chiếc áo khoác, ném qua vai rồi lặng lẽ rón rén ra cửa.

Ánh sáng của hành lang khách sạn chói tới mức Osamu phải lấy tay che mắt khi đi lang thang. Nó đi ngang qua phòng nơi huấn luyện viên của họ đang ngủ và thừa biết rằng mình sẽ được lĩnh tràng thuyết giáo ngay nếu bị bắt quả tang khi đi lại lung tung như thế này. Nó giữ những bước chân chậm rãi và nhỏ nhẹ khi lướt qua và đẩy qua cánh cửa nơi cuối hành lang.

Cầu thang ban đêm thật kỳ lạ. Ánh đèn huỳnh quang nhấp nháy khi Osamu leo ​​lên, những ngón chân quệt vào thành bậc thang vì quá mỏi để nhấc lên. Phòng của họ ở gần tầng cao nhất, vì vậy việc leo lên sân thượng rất nhanh. Họ đã khám phá ra chỗ này vào đêm hôm trước, khi mà Atsumu hét qua lan can về phía những người đi bộ nhỏ bé bên dưới và Kita đã túm lấy lưng áo sơ mi và lôi hắn đi. Osamu cân nhắc định đẩy cho hắn một cú thử xem sao. Cuộc sống của nó chắc chắn sẽ êm đềm hơn nhiều. Nó đã không nói điều đó thành tiếng, nhưng cũng không cần thiết. Suna nhìn nó, với cái nhếch miệng và nhướng mày, cho thấy cậu biết chính xác Osamu đang nghĩ gì.

Bạn đã đọc hết các phần đã được đăng tải.

⏰ Cập nhật Lần cuối: Oct 28, 2020 ⏰

Thêm truyện này vào Thư viện của bạn để nhận thông báo chương mới!

▶|SUNAOSA| SeasonsNơi câu chuyện tồn tại. Hãy khám phá bây giờ