Nhưng rõ ràng là cùng một ánh trăng, cớ sao lại khác biệt đến thế ? Đó phải chăng là những nỗi niềm chất chứa và hỗn loạn của người thưởng trăng ? Chỉ là một vầng sáng bạc vô định, nhìn cũng chẳng thể nhìn rõ, do đâu mà Lý Bạch say đắm đến mức hiện thực hay ảo mộng cũng không thể phân biệt được ? Ánh trăng và nỗi nhớ có lẽ là hai thứ luôn đi kèm với nhau, dường như sinh ra đã luôn xuất hiện cùng nhau rồi. #tườnglâm #vănhiên #kỳhâm #xianglin #wenxuan #qixin #tnt #fanfic