Số phận như nhà văn nhẹ nhàng đặt bút viết nên từng trang vận mệnh
Thời gian như độc giả đọc lấy từng trang vận mệnh, lưu giữ khắc ghi vào dòng chảy ký ức cho đến vĩnh hằng

Sao anh nỡ ví em với ngày mùa hạ?
Bởi em xinh xắn và dịu dàng phần hơn
Gió tháng Năm lay động những nụ hồng thắm
Hạ qua ngắn ngủi chẳng tày cơn hò hẹn

Đôi khi mắt thiên đường chói lòa rạng rỡ
Đôi lúc sắc vàng mờ nhạt khuất sau mây
Và sắc đẹp cũng nhạt nhòa theo duyên số
Bởi ngẫu nhiên hay bước đổi theo tiết mùa

Vậy nhưng hạ em bất tận chẳng phai tàn
Vẻ đẹp nơi em vô ngần mãi không mất
Chẳng bao giờ gót em lạc bóng Thần Chết
Khi thơ anh mãi sống và thời gian miết chảy

Chỉ cần người còn đó và đôi mắt vẫn mở
Cuộc sống với Vĩnh cửu, thơ này ban cho em
  • Địa phủ
  • JoinedAugust 26, 2022



2 Reading Lists