AstraNo2207

"Khi Dohyeon đứng dưới ánh đèn sân khấu, vài mẩu pháo giấy rơi xung quanh cậu, tuyệt nhiên chẳng chút gì vướng lại trên tóc. Trong khi tôi loay hoay gỡ pháo giấy trên dây tai nghe phỏng vấn, cậu chỉ lẳng lặng đứng đó, với đôi mắt là viên ngọc nén từ ánh sao mà nên, đắm chìm trong thời khắc chỉ còn lại tiếng hân hoan dành cho cậu, dành cho chúng tôi.
          	
          	Tôi tự hỏi, không biết cậu đã chiêm ngưỡng được trọn vẹn vẻ rạng rỡ của ánh chiều tà ngày hôm đó chưa, khi mà những âm u rốt cuộc cũng thôi vẩn đục màu mắt.
          	
          	Vậy nên tôi không cho rằng câu chuyện một ngày hạ của chúng tôi là quá hoang đường [...]"

AstraNo2207

"Khi Dohyeon đứng dưới ánh đèn sân khấu, vài mẩu pháo giấy rơi xung quanh cậu, tuyệt nhiên chẳng chút gì vướng lại trên tóc. Trong khi tôi loay hoay gỡ pháo giấy trên dây tai nghe phỏng vấn, cậu chỉ lẳng lặng đứng đó, với đôi mắt là viên ngọc nén từ ánh sao mà nên, đắm chìm trong thời khắc chỉ còn lại tiếng hân hoan dành cho cậu, dành cho chúng tôi.
          
          Tôi tự hỏi, không biết cậu đã chiêm ngưỡng được trọn vẹn vẻ rạng rỡ của ánh chiều tà ngày hôm đó chưa, khi mà những âm u rốt cuộc cũng thôi vẩn đục màu mắt.
          
          Vậy nên tôi không cho rằng câu chuyện một ngày hạ của chúng tôi là quá hoang đường [...]"

AstraNo2207

Tin vui: trong lúc ngặt nghèo nhất, Lan đã nặn ra được chiếc plot 2.0 cho Túy âm (sau quãng thời gian dài để em í đóng bụi vì không còn thích cốt truyện ban đầu của fic lúc bấy giờ), hứa hẹn sẽ mang Túy âm trở lại.
          
          Tin buồn: hong biết bao giờ mới viết được vài chap để mà đăng...
          
          Ước gì được quay về hè, cái thời điểm mà việc viết n chap một ngày vẫn là chuyện dễ ẹt 。⁠:゚⁠(⁠;⁠´⁠∩⁠`⁠;⁠)゚⁠:⁠。

lenna_minselena

@AstraNo2207 cố lên nhe bé ui(⁠´⁠;⁠ω⁠;⁠`⁠) năm cuối cấp học hành siêu vất vả mà còn nghĩ ra đc plot z là đỉnh lắm luôn á (⁠◍⁠•⁠ᴗ⁠•⁠◍⁠)⁠❤ năm nay cố gắng để hè năm sau mình với nv1 cầm chắc trong tay nhàn nhã ngồi viết fic nè
Reply

AstraNo2207

Dù đã chuẩn bị tinh thần trước, dặn lòng sẵn sàng đối mặt với sự chia ly không sớm thì muộn, nhưng cuối cùng, cảm giác mọi thứ vẫn quá đỗi vô thực.
          Cứ như một cơn mơ vậy, một cơn ác mộng vô tình rơi vào lòng người lúc chớm đông. Chỉ là vào khoảnh khắc bừng tỉnh, chợt nhận ra mọi mộng cảnh chính là hiện thực được cài thêm chút hoa, đơm thêm chút lá.
          Và như mọi giấc mơ khác, con người ta thức dậy khi hãy còn dở dang đoạn kết của chiêm bao.
          Thứ khuyết thiếu đó, đành trông cậy vào tương lai vậy.
          Lần tới, ta lại hạnh ngộ nhé anh?
          

AstraNo2207

Nhìn vô bảng đấu thấy tình hình căng thẳng quá, thui thì Lan xin tặng mọi người một em fic nho nhỏ, nơi Hiên Chun bị ngỗng dí và Đô Hun có người yêu bị ngỗng dí nha ⁽⁠⁽⁠ଘ⁠(⁠ ⁠ˊ⁠ᵕ⁠ˋ⁠ ⁠)⁠ଓ⁠⁾⁠⁾
          Hẹn các tình yêu ngày mai với "Có con ngỗng chạy lông bông", dựa trên trope soulmate goose of enforcement~

AstraNo2207

@lenna_minselena dạ mình một nến, nàng một nến, chúng ta cùng cầu nguyện cho 2 bạn được gặp nhau trên sân đấu (`˘ -˘ 人)
Reply

lenna_minselena

@AstraNo2207 có thể là Peran ko có lần gặp nhau cuối trên sân đấu trong năm nay luôn ಥ⁠‿⁠ಥ 
Reply

Chalortt

@ AstraNo2207  xợ thiệc chứ 
Reply

AstraNo2207

"Hwanjung đã lênh đênh nơi đất khách quê người như thế, những đợt sương gió đã xô vào người cậu, giờ nghĩ lại vẫn mơ hồ thấy cái vị mặn đắng ấy len lỏi đâu đó giữa vùng đất cậu chôn hơn nửa tuổi trẻ của mình vào. Bến bờ hay những ngọn hải đăng, sóng đời đều không đưa cậu đến. Chỉ là giữa chặng hải trình liên miên, một chiếc bè gỗ tồi tàn đã xuôi theo định mệnh, va vào cậu, trong giây phút yếu lòng nhất. 
          
          Trên chiếc bè nhỏ xíu vốn chỉ có hai người, nhắm mắt ngủ một giấc, chập chờn sáng đã thấy ba tay chèo luân phiên nhau giữa lòng biển cả (...)"
          
          — Chạy thận - Tư tưởng hảo hảo.
          
          Yayyy "chạy thận" cuối cùng cũng có chap mới sau khi tưởng chừng như sắp đóng băng trong kho lưu trữ của mình.
          Có một điều khá kì lạ, chính là ban đầu Lan chỉ định viết CT cho vui thôi, kiểu cợt nhả một cách nghiêm túc í. Nhưng hong hiểu sao càng viết lại càng muốn DPZVD trong CT có những câu chuyện riêng, càng muốn đúc họ trong cái khuôn của mẫu gốc tại hiện thực. Tóm lại là cứ cái gì liên quan tới hle24 là tự nhiên mình lại muốn viết nhiều hơn, dồn nhiều tâm huyết hơn (⁠。⁠ノ⁠ω⁠\⁠。⁠)...

AstraNo2207

@lenna_minselena dạ chấp niệm khó quên 。⁠:゚⁠(⁠;⁠´⁠∩⁠`⁠;⁠)゚⁠:⁠。
Reply

AstraNo2207

@Chalortt moa moa yêu cổ nhìu (⁠っ⁠˘⁠з⁠(⁠˘⁠⌣⁠˘⁠ ⁠)
Reply

lenna_minselena

@AstraNo2207 ẻm lụy HLE24 cỡ đó ಥ⁠‿⁠ಥ
Reply

AstraNo2207

"Sau cuối, chẳng có chưa từng, chẳng có hiếm khi, chỉ có luôn luôn và luôn luôn.
          
          Choi Hyeonjoon luôn nhớ Park Dohyeon nhiều hơn những gì bản thân nhận định. Kể cả trong cơn mơ, nỗi nhớ vẫn âm thầm cất tiếng bằng những mộng cảnh tươi đẹp. Kể cả ngoài cơn mơ, cậu cũng không tài nào chạy thoát khỏi nỗi nhớ.
          
          Luôn là những giấc mộng dai dẳng.
          
          Còn Park Dohyeon,
          
          "Đừng thức nữa, muộn rồi."
          
          Luôn luôn là người cầm cọ vẽ nên chiêm bao."
          
          — Trạng từ chỉ tần suất - coming soon (⁠*⁠´⁠ω⁠`⁠*⁠)~
          Oneshot nho nhỏ mừng dịp Lan trở lại mùa đèn sách ạ (⁠・⁠∀⁠・⁠)/

AstraNo2207

@lenna_minselena dạ oke ạa (˶˃ ᵕ ˂˶)
Reply

lenna_minselena

@AstraNo2207 dạ thoi hỏng cần đổi xưng hô đâu, bồ nhỏ hơn tui 3 tủi nma cách 1 cái màn hình tui lại cảm giác như chúng ta đồng trang lứa vậy á. Nên xưng chị-em nó hơi gượng
            (Kể xíu chuyện ngoài lề thì tui zới bà bạn 2k6 hơn kém 2 tủi cx xưng bà-tui bình thường hà. Xưng z tui thấy nó thân thiện, gần gũi hơn, xưng chị-em đôi lúc nghe hơi cao thấp. Nma thi thoảng bả khen tui cx hay gọi là bé, tui gọi bả là 2 (kiểu chị 2 í))
            Nói chung là xưng hô zới tui linh hoạt lắm á, miễn là đôi bên đều vui vẻ, hạnh phúc là được. Khong cần phải vì tui lớn hơn bà nên bà phải xưng "chị" đâu he (⁠人⁠*⁠´⁠∀⁠`⁠)⁠。⁠*゚⁠+ 
Reply

AstraNo2207

@lenna_minselena dạ thiệt á nàng ơi (⁠⸝⁠⸝⁠⸝⁠´⁠꒳⁠`⁠⸝⁠⸝⁠⸝⁠), nhưng mà văn phong của mình còn nhìu chỗ cần phải học hỏi lắm, xin phép nhận lời khen của nàng làm động lực ạaa, cảm ơn nàng nhìu ♡
            (dạ sau khi phát hiện ra tuổi tác của nhau rùi thì nàng có muốn đổi xưng hô cho hợp vai vế hong ạ?)
            
Reply

AstraNo2207

"Mưa về trên đèn trần chưa mở, xói xả trên những lọn tóc của Hyeonjoon, trượt trên bờ tường hành lang mờ mịt. Mưa không một tiếng động, mưa không rơi lộp bộp trên mái nhà. Dohyeon nương theo cánh tay của cậu, gục đầu lên hõm vai vừa khô nắng đã liền dầm mưa. Những ngón tay của gã vò lưng áo cậu nhăn nheo. Nhịp vỗ đều đều lan trên sóng lưng, à ơi ru sóng dữ mau ngơi đi thôi, đến giờ chìm vào bóng tối phía chân trời rồi. 
          [...]
          Giọng Hyeonjoon tan ra trên vành tai gã. Cậu rủ rỉ một điều gì đó mà gã không nghe ra. Dohyeon vùi sâu vào hõm vai cậu. Hình như ở đâu đó, mưa vẫn nặng hạt."
          
          — Thần khúc tự nhân gian - IV.

AstraNo2207

@Chalortt (⁠ ⁠˘⁠ ⁠³⁠˘⁠)♡
Reply

Chalortt

@ AstraNo2207  mọi người ủng hộ cổ ( ̄ ▽  ̄)/
Reply

AstraNo2207

"Nghe nói em cần một liều thuốc" sẽ được ẩn một khoảng thời gian ạ.
          Chuyện là sau khi suy nghĩ kĩ, mình muốn chiếc fic đó mang lại nhiều tầng lớp giá trị và ý nghĩa hơn là chỉ đơn thuần giải trí như ý định ban đầu. Một ngày nào đó, NNECMLT sẽ quay trở lại với dáng vẻ chỉn chu hơn và xứng đáng được gọi là một "tác phẩm" hơn chính bản thân nó bây giờ - chỉ có nỗi nhớ bộc phát và ngôn từ vụn về.
          Hẹ hẹ thật ra là mình định âm thầm giấu ẻm luôn, nhưng mà thấy viết dở quá nên lên thú tội với bạn đọc...
          Lan xin cúi đầu tạ lỗi mọi người vì một trải nghiệm đọc chưa được tốt ạ.

lenna_minselena

@AstraNo2207 cổ tâm huyết zới những đứa con tinh thần xĩu ʕ⁠´⁠•⁠ ⁠ᴥ⁠•̥⁠`⁠ʔ thật vui vì thời hiện đại xô bồ này vẫn còn những tác giả chịu dừng lại để ngẫm nghĩ thật kĩ lưỡng về từng câu từng chữ mình viết ra và tinh chỉnh tỉ mỉ để tác phẩm mang lại nhiều giá trị tinh thần như cô ấy(⁠◍⁠•⁠ᴗ⁠•⁠◍⁠)⁠❤
Reply