Tại sao mình không thể đọc những câu chuyện buồn được vậy nhỉ?
Mọi người bảo mình trốn chạy cũng được, nhát gan cũng không sao, nhưng mỗi lần đọc summary của những truyện gắn mác SE ấy, lồng ngực mình thắt lại và không có dũng cảm xem tiếp. Không phải tại mình có ấn tượng xấu gì với truyện SE nhưng mà ngay từ sum đã đau lòng rồi í TT thì đọc một hồi chắc mình khóc như cún.
Dĩ nhiên truyện SE có những bộ đỉnh cao lắm luôn, và mình đã từng đọc chứ không phải trước giờ chưa trải nghiệm. Người ta gọi là đẹp đến rơi lệ có phải như vậy không?
Nhưng chốt lại một câu, tâm hồn mình cũng đâu yếu đuối gì, tại sao lại không nỡ đọc SE vậy tr đấc ưi:((