ChanChanovo

Í là tôi muốn lấp cái hố thanh xuân gì gì đó ghê á mấy sốp :))) nhưng mà đọc lại tôi muốn huệ voãi tôi cảm thấy xấu hổ và mất mặt khủng khiếp khi đọc lại những áng văn trữ tình đó, vừa đọc vừa tự chửi bản thân hồi đó não tàn và cẩu huyết voãi chưởng, vừa đọc vừa nhục vừa cười không khép mồm nổi ゞ◎Д◎ヾ)

Phng10721

Cái tính giống tuôi v tr 
Reply

ChanChanovo

Í là tôi muốn lấp cái hố thanh xuân gì gì đó ghê á mấy sốp :))) nhưng mà đọc lại tôi muốn huệ voãi tôi cảm thấy xấu hổ và mất mặt khủng khiếp khi đọc lại những áng văn trữ tình đó, vừa đọc vừa tự chửi bản thân hồi đó não tàn và cẩu huyết voãi chưởng, vừa đọc vừa nhục vừa cười không khép mồm nổi ゞ◎Д◎ヾ)

Phng10721

Cái tính giống tuôi v tr 
Reply

ChanChanovo

Vì mục tiêu chống làm biếng và tránh drop truyện, sau một hồi nghiên cứu các thứ, sốp đổi tên từ Chan thành Amie nha mn. Toi sẽ giữ nguyên tên tài khoản @ đến hết năm nay ròi đầu năm sẽ đổi :))

ChanChanovo

@Sofie0628 r sẽ quen thoi kkk :))) gọi tui sao cũng được
Reply

Sofie0628

Sốp đổi thành Amie tui nghe hơm quen j hết trơn á 
Reply

ChanChanovo

Eh ý là Chat GPT viết truyện tiếng việt hay lắm á mấy bà :)) trong tình trạng đói hàng sắp trết thì đây là option tuyệt vời 

ChanChanovo

Lui nhẹ nhàng đỡ Shu nằm nghiêng trên giường, chỉnh lại gối cho cậu thật êm.
            
            "Xong rồi, em ngủ thêm chút đi," Lui thì thầm, sửa lại chăn phủ lên người Shu. Anh đứng dậy, định rời đi để cất đồ.
            
            Nhưng ngay lúc đó, một bàn tay yếu ớt bất ngờ níu lấy cổ tay Lui. Anh quay lại, bắt gặp ánh mắt lờ mờ tỉnh của Shu. Cậu nhìn anh, môi khẽ động đậy, giọng thì thào: "Lui... Lui..."
            
            Lui cúi xuống, đặt tay lên gò má Shu, cảm nhận nhiệt độ cơ thể cậu đã hạ đi chút ít. "Em cần gì à?" Anh hỏi, giọng trầm ấm, ánh mắt đầy sự quan tâm.
            
            Shu khẽ nuốt khan, cổ họng dường như khô rát, nhưng vẫn cố gắng nói rõ từng từ: "Ôm em, Lui... Ôm em."
            
            Câu nói ấy khiến trái tim Lui như thắt lại. Anh không đáp lời ngay, chỉ cúi xuống đặt một nụ hôn nhẹ nhàng lên trán Shu. "Được rồi, để anh ôm em."
            
            Lui cẩn thận đỡ cơ thể Shu ngồi dậy, vịn lấy phần lưng yếu ớt của cậu. Anh ngồi xuống mép giường, nhẹ nhàng kéo Shu vào lòng mình. Người Shu nóng bừng, hơi thở cậu phả nhẹ lên cổ Lui.
            
            Shu gục đầu vào hõm vai Lui, hơi khẽ ho vài tiếng, như cố xua đi sự mệt mỏi còn sót lại. Lui giữ chặt cậu trong vòng tay, một tay đỡ lưng, tay kia vỗ nhẹ lên vai cậu như để trấn an.
            
            "Anh đây, cứ ngủ đi," Lui nói nhỏ, giọng trầm thấp như một lời ru.
            
            Shu dường như đã an tâm, đầu gục vào vai anh, cơ thể dần thả lỏng trong lòng Lui. Cậu chìm vào giấc ngủ, hơi thở trở nên đều đặn hơn, nhưng vẫn giữ chặt vạt áo Lui như sợ buông ra sẽ mất đi sự an toàn này.
            
Reply

ChanChanovo

Khi Lui quay lại phòng bệnh với hộp mì pasta còn nóng hổi, thứ mà Shu đã nói cậu ấy thèm từ lâu, cậu sững người khi thấy phòng bệnh trống trơn. Chiếc giường trống không, những chiếc gối xếp ngay ngắn như thể không có ai vừa nằm ở đó. Cảm giác lạnh toát chạy dọc sống lưng Lui, tim cậu đập mạnh và nhanh như trống đánh.
            
            “Shu...”
            
            Không suy nghĩ thêm giây nào, Lui ném hộp mì lên bàn và lao ra ngoài, chạy thục mạng qua hành lang. Chỉ có một nơi duy nhất mà cậu cảm thấy lo lắng đến ám ảnh – sân thượng bệnh viện. Hình ảnh Shu yếu đuối và tuyệt vọng từ những ngày trước lướt qua tâm trí cậu, khiến mỗi bước chạy như càng thêm nặng nề.
            
            Khi Lui mở cửa sân thượng, gió lạnh buốt của mùa đông thổi ập vào mặt cậu. Và ở đó, ngay phía sau lan can, Shu đang đứng, bóng lưng mỏng manh của cậu như hòa vào màn trời xám xịt, từng lọn tóc khẽ bay trong gió. Lui thấy Shu cúi đầu, tay bám vào thành lan can, ánh mắt vô hồn nhìn xuống dưới, sâu thẳm như thể không còn lối thoát.
            
            “Shu!” Lui hét lên, chân không ngừng lao về phía trước.
            
            Shu giật mình, quay đầu lại trong thoáng chốc, nhưng trước khi kịp phản ứng, Lui đã lao tới, vòng tay mạnh mẽ ôm lấy cậu, kéo cậu ngã nhào vào trong sân. Cả hai cùng ngã xuống sàn, Shu đổ người về phía Lui, cánh tay Lui siết chặt không để Shu trượt khỏi vòng tay cậu dù chỉ một chút. Lui không nói gì, chỉ ghì chặt lấy Shu như muốn giữ cậu lại với thế giới này.
            
            Shu nằm im trong vòng tay Lui, ánh mắt mờ mịt, đôi vai gầy guộc khẽ run lên. Và rồi, không biết từ đâu, nước mắt bắt đầu lăn dài trên má cậu, từng giọt, từng giọt một rơi xuống sàn, như thể tất cả nỗi đau và sự tuyệt vọng đã bị kìm nén quá lâu bỗng trào dâng không cách nào ngăn lại.
Reply

ChanChanovo

eh ý là lâu ròi ko đăng gì :)) chắc là mn outfandom hết r hả (⁠ ͡⁠°⁠ᴥ⁠ ͡⁠°⁠ ⁠ʋ⁠) thông báo là tui còn trong fanfom nha mấy sốp ಥ⁠_⁠ಥ)

ChanChanovo

@Kat_or_Chat hô hô hô, chị tưởng ko ai rep cái thông báo này luôn í :))) tuyệt vọng ghê he
Reply

Kat_or_Chat

@ChanChanovo ui thật hả chị  em tưởng chị cũng out r cơ nhìn fd chết queo còn có mí người mà buồn  (em off rồi nma nhiên nhớ lại nên xem lại  vẫn high otp như ngày đầu nma nhìn fd trông buồn thật ý )
Reply

ChanChanovo

TRỜI ƠI MAI SINH NHẬT SHU R CHƯA VIẾT J CẢ ಠ⁠_⁠ʖ⁠ಠ) Ý là có thời gian r nè nhma toi mới vừa cất đc cái lap top sau khi xong deadline nên mắt còn nổ đom đóm aaaaaa Nhỏ Sú kia mi cút điii

ChanChanovo

Chắc ko ai để ý cảnh toi đang quằn quại với deadline và đá sinh nhật Sú Ku lé nai ra chuồng heo đâu (⁠ ⁠ꈨຶ⁠ ⁠˙̫̮⁠ ⁠ꈨຶ⁠ ⁠)(⁠ ⁠ꈨຶ⁠ ⁠˙̫̮⁠ ⁠ꈨຶ⁠ ⁠)(⁠ ⁠ꈨຶ⁠ ⁠˙̫̮⁠ ⁠ꈨຶ⁠ ⁠)

ChanChanovo

BA NGÀY ĐẾM NGƯỢC TỚI SINH NHẬT THẰNG NHỎ XÚ XU (⁠╯⁠︵⁠╰⁠,⁠)Ó⁠╭⁠╮⁠Ò(⁠。⁠ノ⁠ω⁠\⁠。⁠)Ó⁠╭⁠╮⁠Ò(⁠´⁠;⁠︵⁠;⁠`⁠)(⁠ ⁠≧⁠Д⁠≦⁠)(⁠ ⁠⚈̥̥̥̥̥́⁠⌢⁠⚈̥̥̥̥̥̀⁠)(⁠ ⁠・ั⁠﹏⁠・ั⁠)(⁠ ⁠⚈̥̥̥̥̥́⁠⌢⁠⚈̥̥̥̥̥̀⁠)(⁠ ⁠・ั⁠﹏⁠・ั⁠)(⁠๑⁠´⁠•⁠.̫⁠ ⁠•⁠ ⁠`⁠๑⁠)(⁠╯⁠︵⁠╰⁠,⁠)(⁠๑⁠´⁠•⁠.̫⁠ ⁠•⁠ ⁠`⁠๑⁠)(⁠。⁠ŏ⁠﹏⁠ŏ⁠)